Các đại biểu tham dự lễ khai mạc Đại hội lần thứ 11 của Đảng Cộng sản Việt Nam tại Hà Nội (Ảnh tư liệu).
Trong
lúc nhân dân Việt Nam tiễn đưa năm 2015 và đón năm 2016, tôi xin kính
gửi lời chúc mừng năm mới an khang hạnh phúc tới đồng bào trong nước.
Đầu
năm mới sẽ diễn ra Đại hội XII Đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN), tôi cũng
xin gửi đến hơn 3 triệu đảng viên lời chào trân trọng và lá Tâm thư này. Nhân
dịp này tôi mong muốn được thưa chuyện tâm tình với các đảng viên CS ở
mọi nơi, mọi cấp về tình hình cực kỳ nghiêm trọng đến mức hiểm nghèo
chưa từng có, do lãnh đạo đảng CSVN vẫn kiên trì 5 chiếc gông xiết chặt
cổ nhân dân trong hơn nửa thế kỷ qua, để cai trị một cách bảo thủ, giáo
điều, cơ hội thêm 5 năm nữa, mặc dù đã có rất nhiều khuyên nhủ can ngăn
chân tình của một số khá đông đảng viên và nhân sỹ, trong đó có nhiều
đảng viên kỳ cựu, trung kiên và đông đảo trí thức dân tộc tiêu biểu.
Tuy
ngày 20/1/2016 mới họp đại hội, nhưng nội dung học thuyết, chủ nghĩa,
đường lối chính tri – kinh tế – ngoại giao – quốc phòng – an ninh đã
được xác định một cách kiên trì, kiên định về cơ bản hoàn toàn như cũ,
không có gì gọi là mới mẻ, đổi mới thật sự có hệ thống như kỳ vọng của
không ít bà con ta ở khắp nơi.
Có
một số người tin ở sự thật, lẽ phải, tin ở thiện tâm, lương tri của con
người đã phỏng đoán một cách lạc quan rằng Đại hội XII sẽ có một cuộc
đổi mới toàn diện ngoạn mục, một cuộc «xoay trục» mạnh mẽ thoát Trung,
thoát khỏi chiếc «cùm Thành Đô» đã kéo dài 25 năm nay để ngả dần sang
kết bạn thân thiết, liên minh toàn diện với các nước dân chủ, hùng mạnh
văn minh của thời đại.
Nhưng
kỳ vọng cháy bỏng tha thiết ấy sẽ không xảy ra vì Ban lãnh đạo hiện nay
vẫn nhất trí theo đường lối cũ, khinh thị tất cả mọi ý kiến xây dựng
đầy trí tuệ và tâm huyết, vẫn một mực kiên trì học thuyết cổ lỗ, kiên
trì chủ nghĩa xã hội (CNXH) mờ ảo, kiên trì chủ nghĩa Cộng sản (CNCS) xa
vời, sẽ đẩy đất nước vào tình trạng ngưng trệ, đổ vỡ và phá sản về mọi
mặt còn nặng nề hơn, nghiêm trọng hơn trước.
Về
nhân sự, đã có hy vọng sẽ có người lãnh đạo mới có tư duy mới mẻ, có
tài, có đức, yêu nước thương dân, từ bỏ thái độ phụ thuộc Trung Quốc
bành trướng, giữ vững lập trường độc lập, tự chủ, gắn bó với những giá
trị của thời đại. Hy vọng này cũng trở thành vô vọng vì xu thế phụ thuộc
quá lớn, quá sâu vào TQ mà lãnh đạo TQ thì không thiếu mưu sâu, mẹo
độc, tiền của để chi phối lãnh đạo đảng CSVN, buộc chặt họ vào cỗ xe
lãnh đạo của Bắc Kinh, không có cách nào tách ra được. Do vậy, nước ta
đang đứng trước một tình trạng khẩn cấp, một nguy cơ hiểm độc là sẽ trì
trệ kéo dài, nông dân vẫn bị mất đất thêm, lao động bị bóc lột nặng hơn
khi chính quyền CS bênh vực các công ty đầu tư ngoại quốc, ngăn cấm
quyền biểu tình, mặc cho tiền lương quá thấp, tai nạn lao động tăng cao,
lợi nhuận vào túi các quan tham và chủ tư bản ngày càng lên cao, cuộc
sống không có bảo hiểm. Cuộc sống nay đã ngạt thở, đầy lo toan bế tắc,
tuổi trẻ mất phương hướng, giáo dục thấp kém, y tế bệ rạc sẽ ngày càng
xấu thêm đến thê thảm, xã hội không còn có thể chịu đựng thêm 5 năm nữa.
Sẽ là tai họa quốc gia không lối thoát.
Tất
cả tình hình trên đặt ra trước dân tộc và toàn dân, trong đó có 3 triệu
đảng viên CS là làm thế nào để cứu nước ra khỏi bãi trầm luân khổ ải
không lối thoát, không tương lai này?
Lúc
này chính là lúc mỗi người Việt Nam phải nhận lấy trách nhiệm, công
khai bàn luận về hiện tình đất nước và hiểm họa quốc gia, khi lãnh đạo
đảng CSVN tỏ ra không ngang tầm trách nhiệm lịch sử, thoái hóa trầm
trọng cả về tư duy chính trị, về tác phong lãnh đạo, về đạo đức tham
quyền cố vị, tham nhũng bất khả trị.
Lãnh
đạo đảng CSVN đã tự đặt mình vào vị trí đối lập với dân tộc, tự tách
mình ra khỏi khối đảng viên CS đông đảo ngay thật, trong sáng nhưng đã
mất hết quyền trong đảng do nếp độc đoán ăn sâu thành bản chất của lãnh
đạo.
Hiện
nay trên thực tế đã hình thành 2 phương án chính trị, 2 thế lực đối lập
nhau, một bên là các văn kiện dự thảo rất bảo thủ giáo điều, và một bên
là những đề nghị hợp lý mang tư duy thời đại, phát huy truyền thống bất
khuất của dân tộc, phù hợp với nguyện vọng và quyền lợi cuả toàn dân,
chứa đựng trong Bức thư tâm huyết của 127 nhân sỹ, đảng viên cao cấp gửi
đại hội, tiêu biểu cho một xu thế lành mạnh, đầy trách nhiệm trong đảng
và xã hội. Trong số 127 nhân sỹ và đảng viên cấp cao này tuy có không
ít đảng viên, nhưng thực tế họ đã ly khai đảng CS về nhận thức và tư duy
để bác bỏ tận gốc toàn bộ dự thảo, trên thực tế ly khai và đối lập với
Bộ Chính trị và Ban Chấp hành Trung ương. Đây là bước chuẩn bị cho một
tổ chức chính trị mới mẻ, sáng tạo, mang đậm truyền thống dân tộc và giá
trị thời đại, đối lập dứt khoát với các căn bệnh giáo điều cơ hội, tham
nhũng, tham quyền, cơ hội ngay trong đảng.
Mong
rằng các đảng viên ở cơ sở và đảng viên các cấp bộ, chi bộ, đảng bộ xã,
đảng bộ quận huyện, tỉnh thành, đảng bộ cơ quan trung ương, đảng bộ
quốc phòng – an ninh đều có ý kiến lựa chọn phương án chính trị nào và
phát biểu công khai rộng rãi chính kiến của mình.
Xin
nêu lên với các bạn là Điều lệ của đảng CSVN không có một điều nào quy
định cứ vào đảng là suốt đời là đảng viên. Đây là quyền tự do bất khả
xâm phạm của công dân được Hiến pháp bảo vệ.
Đối
với đảng viên, nhất là đảng viên lâu năm, đây không phải là điều đơn
giản dễ dàng gì. Mong rằng mỗi đảng viên hiểu rõ trách nhiệm cá nhân
mình đối với địa phương, gia đình, người thân để vượt qua mọi do dự đắn
đo, có một quyết định dứt khoát cao đẹp, rất đáng tự hào như thế.
Vừa
qua đã có một số đảng viên CS ly khai, trả lại thẻ đảng vì lý do bất
đồng chính trị với lãnh đạo, sau khi thấy chính kiến đúng đắn của mình
bị bác bỏ. Xin các bạn hãy nhận ra tấm gương của các đảng viên kỳ cựu đã
ly khai, như Cụ Nguyễn Hộ, như Tướng Trần Độ, Viện trưởng Hoàng Minh
Chính, Chánh văn phòng Bộ Công an Lê Hồng Hà, nhà sử học Nguyễn Kiến
Giang, Đại tá Công an Nguyễn Đăng Quang, Đại tá Phạm Đình Trọng, nhà thơ
Bùi Minh Quốc, nhà báo Phạm Chí Dũng, cán bộ Công an Tạ Phong Tần, cán
bộ Công an Nguyễn Hữu Vinh (Ba Sàm), Trung tá Trần Anh Kim, cán bộ đảng
Vi Đức Hồi, cựu đảng viên Lê Hữu Đằng, nhà ngoại giao Đặng Xương Hùng,
gần đây là Kỹ sư Ngô Xuân Thọ và anh Ngô Xuân Phúc… và còn nhiều nhiều
nữa.
Bản
thân tôi, sau khi ở trong đảng 44 năm, đã nhận ra những sai lầm liên
tiếp của Đảng CSVN trong Cải cách ruộng đất, trong lãnh đạo thô bạo báo
chí, văn học, trong đối xử tàn tệ với sỹ quan viên chức, đảng phái thời
Việt Nam Cộng hòa, trong các chiến dịch cải tạo công thương nghiêp,
trong tổ chức bán bãi bán tàu thuyền ọp ẹp thu vàng bất minh. Nhiều lần
tôi mạnh dạn góy ý mà họ không chịu nghe, tôi đã quyết định chống lại tệ
độc đoán giáo điều cơ hội và tách mình ra khỏi đảng, tuy rằng họ vẫn
trọng dụng, khen thưởng và giao tôi nhiều trọng trách. 25 năm nay tuy
đời sống khó khăn, phải xa người thân, bạn bè, tôi không hề luyến tiếc
việc tách mình ra khỏi đảng khi đảng đã trở thành tai họa hiểm nghèo cho
dân tộc. Để hôm nay có dịp tâm sự chân thành với các bạn.
Tôi
đã ở trong Quân đội Nhân dân (QĐND) 36 năm, dự nhiều chiến dịch và ra
nhiều chiến trường, càng thấy đảng CSVN đã phụ bạc hàng triệu liệt sỹ
khi không bảo vệ nền độc lập và mang lại tự do hạnh phúc cho toàn dân
như ý nguyện của họ khi nhắm mắt. Mong rằng các đảng viên trong QĐND và
trong Công an Nhân dân (CAND) luôn giữ vững bản chất nhân dân, trung
thành với nhân dân, bảo vệ nhân dân, không bao giờ làm trái và không bao
giờ tiếp tay cho lãnh đạo khi họ cưỡng bách QĐND và CAND đàn áp nhân
dân.
Kính
chúc các bạn và gia đình năm mới nhiều niềm vui, sức khỏe, may mắn và
thành đạt, chúc bạn có quyết định sáng suốt kịp thời tham gia hữu hiệu
vào cuộc đấu tranh cho nhân quyền và dân chủ đầy sức sống để cứu dân cứu
nước khỏi tai họa hiểm nghèo đảng trị đã quá lâu.
Cuối
cùng xin được gửi các bạn bài thơ đầy nhiệt huyết của nhà thơ Nguyễn
Đắc Kiên đề ngâm nga bên chén rượu nồng trong những ngày vui Tết Bính
Thân.
Mong được các bạn trẻ nhân bản và phổ biện rộng trên Facebook lá thư và bài thơ này. Xin đa tạ.
Tôi chưa thấy một đêm nào dài thế!
Tôi chưa thấy một đêm nào dài thế!
Từ ngàn xưa, rồi lại ngót trăm năm
Hết phong kiến độc tài đến lũ bạch tuộc thực dân
Hết quân hết vương, đến lũ tượng thần chủ nghĩa
Bao thế hệ xiết rên trong gọng kìm nô lệ
Chuyên chế dã man đục ruỗng chí con Người
Ông tôi, cha tôi, bao thế hệ ngủ vùi
Tôi chưa thấy một đêm nào dài thế!
Mày phải sợ ! Người ơi ! Người phải sợ!
Sợ mãi rồi, có sợ mãi được không?
Cốt tủy mục ruỗng rồi, trí óc cũng tối đen
Mày lại đẻ lũ cháu con «biết sợ»
Bao thế hệ đã ngậm ngùi mắc nợ
Lũ chúng ta lẽ nào lại mắc nợ mai sau?
Còn chần chừ gì mà không tỉnh dậy mau!
Sống cho xứng danh xưng con Người trên mặt đất
Tỉnh dậy đi! lũ chúng ta ơi!
Nguyễn Đắc Kiên
Tôi chưa thấy một đêm nào dài thế!
Từ ngàn xưa, rồi lại ngót trăm năm
Hết phong kiến độc tài đến lũ bạch tuộc thực dân
Hết quân hết vương, đến lũ tượng thần chủ nghĩa
Bao thế hệ xiết rên trong gọng kìm nô lệ
Chuyên chế dã man đục ruỗng chí con Người
Ông tôi, cha tôi, bao thế hệ ngủ vùi
Tôi chưa thấy một đêm nào dài thế!
Mày phải sợ ! Người ơi ! Người phải sợ!
Sợ mãi rồi, có sợ mãi được không?
Cốt tủy mục ruỗng rồi, trí óc cũng tối đen
Mày lại đẻ lũ cháu con «biết sợ»
Bao thế hệ đã ngậm ngùi mắc nợ
Lũ chúng ta lẽ nào lại mắc nợ mai sau?
Còn chần chừ gì mà không tỉnh dậy mau!
Sống cho xứng danh xưng con Người trên mặt đất
Tỉnh dậy đi! lũ chúng ta ơi!
Nguyễn Đắc Kiên
Xin
cám ơn nhà thơ trẻ Nguyễn Đắc Kiên, ngả mũ trước khí phách con người
của anh, và chúc các bạn những ngày Tết và cả năm Bính Thân 2016 vui vẻ,
dấn thân đấu tranh thắng lợi cho dân chủ, hòa bình, hạnh phúc.
Bùi Tín
No comments:
Post a Comment