Mở cổng đi ra, tôi thấy ngay một chiếc xe
hơi bốn chỗ đậu gần nhà. Hai đan sĩ cho biết muốn mời tôi lên đan viện
dùng cơm trưa nhưng công an không cho. Tôi hỏi chúng:
– Các anh chặn tôi có giấy tờ, có lệnh lạc gì không?
Tên mặt mày bặm trợn ngang nhiên đáp:
– Không cần giấy tờ, chỉ có lệnh miệng!
(Như kiểu nói xưa rày của nhiều tay cán bộ và công an VC: “Miệng tao là
luật pháp!). Ông từ lâu nay phản động, chống lại nhà nước, nên không
được đi mô cả.
Tôi đáp:
– Nè, muốn quy kết phản động và quản thúc
thì phải đúng luật pháp. Phải ra tòa, phải xét xử, phải có kết luận
công minh của tòa. Chứ các anh chỉ nói miệng, lại không mặc sắc phục,
không đeo bảng tên khi hành sự, dùng vũ lực với nhân dân, thì đúng là
một bọn côn đồ! Về nói với cấp trên là phải làm việc đường hoàng, đúng
pháp luật.
Hai đan sĩ cũng nói thêm vào:
– Pháp luật là phải có văn bản! Pháp luật là phải có văn bản!
Tên khi nãy dịu giọng:
– Lần này tôi cho phép các thầy vào thăm ông Lợi, nhưng chỉ được thăm thôi.
Tôi trừng mắt nhìn hắn:
– Này, anh có quyền chi mà cho phép hay
không cho phép? Quyền của nắm đấm hả? Tôi nói cho các cậu hay nhé. Trong
lòng các cậu biết rõ chuyện này là bất công, sai luật, nhưng chỉ vì
phận sự mà làm thôi. Các cậu nên bỏ cái nghề thất đức này đi, kẻo để lại
hậu quả tai hại cho con cái sau này.
Thấy đôi co với đám tiểu yêu chỉ biết mù
quáng vâng lệnh cũng chỉ vô ích, cả ba chúng tôi vào nhà nói chuyện một
lúc rồi hai thầy dòng đành phải từ giã.
Ban chiều, khoảng 3 giờ, có một thầy khác
gọi điện từ đan viện Thiên An, báo cho tôi biết sắp được đón một vị
khách đặc biệt: Đức Giám mục Micae Hoàng Đức Oanh, nguyên chủ chăn Giáo
phận Kontum, nay đã nghỉ hưu, và hiện đang ở thăm đan viện.
Tôi vừa vui mừng vừa hồi hộp được đón vị
lãnh đạo tinh thần Công giáo mà lâu nay là một cái gai trước mắt nhà cầm
quyền, và từ ngày xảy ra thảm họa Formosa, luôn có mặt tại các điểm
nóng (y như Đức nguyên Tổng Giám mục Ngô Quang Kiệt), luôn đến vấn an
các linh mục và giáo dân nạn nhân của Formosa và của nhà cầm quyền,
chẳng hạn cha Đặng Hữu Nam, cha Trần Đình Thục, giáo dân Đông Yên… Nhưng
tôi cũng lo là chẳng biết công an có chặn đường ngài không.
Khoảng 3g30, Đức Cha Oanh đi bộ từ ngoài
đường và ung dung bước vào nhà tôi, có sự tháp tùng của cha Bề trên đan
viện Thiên An, 3 thầy dòng và hai nhân viên một nam một nữ của Truyền
thông Tin Mừng Cho Người Nghèo. Dĩ nhiên cũng có sự hiện diện của công
an bên ngoài. Tôi thưa:
– Việc Đức Cha và các thầy đến thăm con hôm nay là một ơn Chúa lớn lao trong Mùa Chay này.
Chúng tôi nói chuyện thân tình vui vẻ với
nhau trong nửa giờ đồng hồ. Tôi hỏi Đức Cha về các chuyến đi ủy lạo của
ngài và nói đó là một tấm gương cho các vị chủ chăn khác. Tôi cũng hỏi
cha Bề trên Thiên An (cuộc gặp giữa chúng tôi tại dòng hôm tháng 10-2016
có đăng trên trang FB này) về chuyện nhà cầm quyền tỉnh Thừa Thiên-Huế
đang để cho người ta giết dần rừng thông của đan viện bằng cách rạch sâu
vào thân cả ngàn cây thông để gọi là lấy mủ (lẽ ra chỉ được rạch vỏ
thôi). Chuyện này đã bị tố cáo trên trang Tin Mừng Cho Người Nghèo hôm
14-03-2017. Đức Cha cũng hỏi tôi về hiện tình sức khỏe và công việc. Tôi
cho biết là sau ngày viếng thăm Đan viện trở về, tôi bị canh phòng ngặt
hơn và đã nhiều lần bị chặn không cho ra khỏi nhà. Chẳng biết Thứ Năm
Tuần Thánh tới (13-04), công an có để cho tôi đến nhà thờ Phủ Cam để
đồng tế Lễ Dầu với các linh mục khác không ?!?
Đưa Đức Cha và đoàn tùy tùng ra khỏi
cổng, tôi đi thêm vài bước để tiễn ngài thì có hai công an đeo khẩu
trang xông lại, đẩy tôi lui. Đây là lần đầu tiên tôi thấy chúng bịt mặt.
Tôi liền “giới thiệu” chúng với Đức Cha và mọi người, rồi nói:
– Mấy cậu là công an thì phải công khai hành động. Đừng có chùng lén, làm nhục chế độ đó! Cất khẩu trang đi!
Thấy chúng cự nự, một tên còn nói đây là
“quyền” của chúng, tôi xông tới giật được khẩu trang của một tên. Các
điện thoại và iPad đã hoạt động nãy giờ liền chĩa vào nó. Hy vọng sẽ có
người đưa lên mạng cho bà con thưởng lãm.
Tôi trở vào nhà, để Đức Cha và đoàn người ra đường cái.
Nửa giờ sau, từ nhà Hưu dưỡng (thuộc tòa
Tổng giám mục Huế), cha Nguyễn Văn Lý điện thoại hỏi tôi xem Đức Cha có
bị gì không.
Tôi trả lời là an toàn. Cha Lý cho hay: ban sáng, sau khi
không chở tôi được, các thầy Thiên An đã qua Tòa TGM mời và chở cha Lý
cùng cha Giải lên dòng dùng bữa với Đức Cha cùng đan viện. Tiếc là cha
Giải đang vắng mặt nên cha Lý đi một mình. Cha Lý còn cho biết thêm: Đức
Cha trên đường xuống phi trường về lại Sài Gòn đã ghé thăm cha đó. Đúng
là một tâm hồn mục tử!
Tôi biết từ nay mình sẽ bị chặn cổng dài dài, như đã bị chặn từ năm 2001 đến năm 2005.
Tường trình ngày 06-04-2017, Giỗ Tổ Hùng
Vương (10-03 âm lịch), những vị đã mở con đường sống cho Dân tộc, và
cũng là ngày kỷ niệm một năm thảm họa Formosa, biến cố mở đường chết cho
toàn thể Đồng bào.
“Dù ai đi ngược về xuôi. Nhớ ngày Giỗ Tổ mồng 10 tháng 3” (Ca dao xưa).
“Nhớ ngày mồng 6 tháng 4, “Fóc-mô” xả độc, ngất ngư dân mình” (Ca dao nay).
No comments:
Post a Comment