“…Sửa
chữa hay vượt qua thỏa thuận bán nước ở Thành Đô của CSVN như thế nào?
Câu hỏi này thực là quá sức trả lời của tôi, dù là một cá nhân phản đối
nó và sẽ không bao giờ thực hiện nó. Nó là câu hỏi lớn và vô cùng khó
của cả dân tộc Việt Nam hôm nay, đầu thế kỷ 21 này, lớn và khó hơn cả
việc vượt qua công hàm bán nước PVĐ…”
Cái kim lòi ra, cục phân bốc mùi, khối u độc di căn
Mấy hôm nay lề dân sôi sục lên với những
bài tin về nội dung thỏa thuận được cho là bán nước Việt cho Tàu ở Hội
nghị Thành Đô của đảng CSVN với CSTQ năm 1990, mà Tân Hoa xã, Hoàn Cầu
Thời báo, Wikileaks… vừa đưa ra, vì có câu: “Và Việt Nam bày
tỏ mong muốn sẵn sàng chấp nhận làm một khu vực tự trị thuộc chính
quyền Trung ương tại Bắc Kinh, như Trung Quốc đã dành cho Nội Mông, Tây
Tạng, Quảng Tây….”
Nếu thế thì đúng là bán nước 100% rồi còn
gì, lịch sử Dân tộc VN mấy nghìn năm chưa bao giờ có chính quyền nào
hèn hạ và dám làm việc ô nhục sau lưng dân như thế!
Tất nhiên là đảng im lặng hoàn toàn.
Chính cái thỏa thuận Thành Đô đảng CSVN ký với CSTQ đã 24 năm nay mà họ
vẫn đang còn cố giấu diếm như mèo giấu cứt, dù nó đang bốc mùi lộ chất
độc thối rồi, nên chưa biết họ sẽ “liếm láp” tiếp ra sao?
Chẳng ngạc nhiên và cũng thật đáng mừng
khi còn có những người dân Việt như thiếu tướng Lê Duy Mật với tư cách
đảng viên đã yêu cầu đảng của mình công bố chính thức nội dung Thỏa
thuận Thành Đô đó… Nếu tướng Mật đã đưa yêu cầu của mình theo đúng thủ
tục “góp ý nội bộ” thì sẽ có hai khả năng: đảng sẽ lờ tịt đi hay sẽ…
khai trừ ông ra khỏi đảng. Nay yêu cầu của ông đã được công khai trên lề
dân –tức “không theo đúng qui trình”, thì khả năng sau cao hơn, cũng
như đảng mới khai trừ ông Ls. Trừng vậy. Nhưng câu chuyện sẽ không thể
kết ở đó. Tất cả mới bắt đầu…
Với bài này, tôi muốn nói đến phần trước
nữa, phần bắt nguồn, của Hội nghị Thành Đô 1990 của CSVN, và cố gắng thử
trả lời câu hỏi như đầu bài đưa ra (tất nhiên, đó là nhóm chóp bu đảng
CSVN rồi, nhưng bắt đầu từ ai?), hòng góp phần dự đoán “câu chuyện bán
nước ở Thành Đô” của đảng CSVN sẽ tiếp diễn như thế nào?… Chứ chả lẽ dân
Việt ta chỉ biết ngồi chờ “đảng ta dẫn dắt và lãnh đạo”, đi từ bất ngờ
này đến bất ngờ khác mãi?!
Bối cảnh, hay điều gì dẫn đến Hội nghị Thành Đô?
Tại “thằng” Gorbachốp! Đó là tuyên bố
hùng hồn và lời giải thích chính thức đến tận hôm nay 2014 của đảng
CSVN, lý giải nguyên nhân phải có Hội nghị Thành Đô của họ năm 1990
trong các hội nghị đảng, chính quyền, đoàn thể từ trung ương đến cơ sở
và đến các chi bộ phường xóm, vỉa hè…
Câu nói đó thể hiện văn hóa cao đặc thù
của đảng CSVN – hôm qua đảng coi ông là vị Cứu tinh, là Giấc mơ, là
Thiên đường mơ ước cho đảng theo, hôm nay ông là tội đồ bắt đảng phải
theo mẹ đĩ già TQ!
Câu nói đó thể hiện tâm thế hèn kém muôn
đời của đảng CSVN, không bao giờ dám đối diện vấn đề và sự thật, chỉ
luôn chỉ tay đổ lỗi cho người khác cho những hành động cơ hội luồn cúi
bán dân hại nước của mình!
Thực chất chuyện gì đã xảy ra? Đã có ba chuyện chính lớn xảy ra.
Đến năm 1989 thì bức tường Berlin sụp đổ
cùng hàng loạt các nước cộng sản tự gọi là XHCN ở Đông Âu và liên bang
Xô viết tan rã – chiến tranh lạnh kết thúc với bên thua không có người
để giương cờ trắng là bên cộng sản. Trong khi đó, Cộng sản VN đang dựa
vào cộng sản Liên xô, nên chới với…
Sự kiện thứ hai là ở Thiên An Môn tháng
6/1988 ở Bắc Kinh, cũng trước một phong trào đấu tranh dân chủ của sinh
viên như đã bắt đầu ở Đông Âu trước đó mà kết thúc là bức tường Berlin
bị đập tan theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng, chính quyền cộng sản Bắc
Kinh với lệnh từ Đặng Tiểu Bình, đã dùng súng và xe tăng bắn và nghiền
nát hàng ngàn sinh viên đấu tranh tay không trên quảng trường đỏ ấy làm
nó thực sự đỏ vì máu và thịt của những người Trung Hoa trẻ dũng cảm vô
song đó…
Sự kiện thứ ba là tình trạng khốn cùng
của dân ở Việt Nam. 15 năm sau “chiến thắng vẻ vang”, đã nắm trong tay
toàn đất nước, chính quyền cộng sản Việt nam đã hoàn toàn thấy bại trong
công cuộc xây dựng đất nước trong hòa bình, đưa kinh tế đất nước đến
đáy bùn nghèo khốn tận cùng, đảng hèn kém tham nhũng và vô đạo đức đã
mất hết uy tín trước dân và cả các đảng viên chân chính. Đảng CSVN lúc
đó lại chống Tàu (vì Tàu đánh chiếm biên giới VN năm 1979) và dựa vào
đảng CSLX đã tan rã, thì có nguy cơ cũng sẽ tan rã như thế…
Thế là, đảng CSVN chọn đổi chủ, chọn đi
theo chủ mới đang chính là kẻ thù số 1 của dân tộc mình, là đảng CSTQ.
Thế là họ xin đến TQ, xin có Hội nghị Thành Đô để qui hàng để có thể
tiếp tục giữ thể chế cộng sản của mình ở VN, bằng bạo lực Tàu như họ đã
thể hiện trên Thiên An Môn. Nhưng mức độ thần phục TQ đến thế nào, tức
nội dung cụ thể của thỏa thuận ở Thành Đô năm 1990 đó là gì, đảng CSVN
đến nay vẫn chưa dám công bố cho đảng viên của mình biết.
Nhưng lý do và mục đích của Hội nghị đó
thì ai cũng rõ: vì đảng sợ nhân dân Việt Nam khai tử, như nhân dân các
nước khác đã khai tử các đảng CS ở Đông Âu và cả Liên xô, vì lợi ích –
vì sự thịnh vượng của các dân tộc đó.
Với Hội nghị Thành Đô, đảng CSVN đã đặt
lợi ích của đảng trên lợi ích dân tộc Việt Nam. Nhưng đến bán cả quốc
gia cho TQ, như nội dung thỏa thuận đã hé lộ ra như trên, thì quả là
CSVN đã đi quá xa, và dân tộc Việt Nam sẽ không bao giờ chấp nhận, không
bao giờ tha thứ!
Ai trong đảng CSVN đã đi bán nước ở Thành Đô 1990
Chúng ta biết, đoàn cán bộ chóp bu của
CSVN bí mật đi TQ khi đó bao gồm: Cố vấn Phạm Văn Đồng, TBT Nguyễn Văn
Linh, Chủ tịch HĐBT (Thủ tướng) Đỗ Mười và một số ít phụ tá. Ngay cái
cách họ lén lút ra đi đúng ngày Quốc khách VN 2/9/1990 đã thể hiện mục
tiêu đen tối, mưu đồ không trong sáng và tâm địa hèn hạ của họ rồi.
Nhưng vai trò cá nhân của ba nhân vật
chóp bu trên của CSVN lúc đó trong thỏa thuận Thành Đô như thế nào, đó
là câu hỏi của chúng ta ở đây.
*Đồng, kẻ đã bán nước bằng công hàm 1958
lại có mặt trong đoàn đi bán nước lần này, thật không bất ngờ nhưng càng
đáng nghi là một tác giả chính của nó, và không thể tha thứ! Đồng khi
đó đã 84 tuổi, đã nghỉ hưu từ 1987, chỉ còn chức cố vấn hờ cho TBT Linh
từ 1986, tại sao lại phải có mặt ở Thành Đô là câu hỏi then chốt?
**Linh, kẻ mới bất ngờ lên TBT t12 năm 1986
tại ĐH VI, đã để lại ấn tượng khá tốt trong những cải tổ bắt buộc ban
đầu, gọi là đổi mới, của CSVN, tại sao đã quay ngoắt thái độ từ cấp tiến
đổi mới sang bảo thủ theo Tàu, là câu hỏi rất quan trọng cần trả lời?
***Và Mười, tên hoạn lợn vốn đã bị thần
kinh, chỉ biết ăn tục nói phét mà được Hồ cho làm phó TTg của Đồng, nay
lên được TTg cũng là ngạc nhiên lớn (câu hỏi sẽ được trả lời ở phần
sau), có vai trò gì trong gánh xiếc bán nước này, cũng là câu hỏi hóc
búa không thể bỏ qua để hiểu vở diễn này của CSVN? Chúng ta để ý là ngay
trước Thành đô tên hoạn lơn này được bất ngờ lên Thủ tuongs để đại diện
chính phủ ký thỏa thuận bán nước, rồi sau khi từ Thành Đô về, kẻ điên
thiến lợn này còn được lên chức TBT thay Linh để triển khai thực hiện
cam kết Thành Đô đó với Tàu cộng từ 1991 – ĐH-VII của CSVN và tái nhiệm
cả ở ĐH -VIII?
Vậy trong ba người đó, ai hay cả ba, hay ai khác nữa là tác giả đích thực của thỏa thuận bán nước Thành Đô?
Ai là tác giả đích thực của đề nghị bán nước ở Thành Đô?
Chúng ta hãy bắt đầu nhìn lại từ sự
nghiệp đỉnh cao của Linh – TBT. Tại sao Linh bất ngờ được lên TBT vào
t12/1986 ở ĐH-VI? Đó là do t6/1986 Lê Duẩn chết, Trường Chinh được lên
TBT lần 2 tạm thay Duẩn từ t6 đến ĐH6 t12/1986, rồi Chinh chọn Linh lên
thay mình. Vậy tại sao Chinh lại chọn Linh từ trong Nam ra trong khi có
nhiều ứng cử viên nặng ký hơn nhiều và gần gũi Chinh hơn? Có phải vì
Linh đã cam kết sẽ làm cuộc đổi mới theo con đường Chinh vẽ ra? Mà chúng
ta dã biết, Chinh là một trong bộ tứ Hồ-Đồng-Chinh-Giáp khét tiếng chỉ
theo Tàu từ đầu đến cuối, và đổi mới của Chinh là CSVN quay lại theo TQ
hoàn toàn?
Từ 1975 đến 1986 CSVN do Duẩn thống trị
đã hoàn toàn chống Tàu cộng, ghi cả trong hiến pháp tầu là kẻ thù só 1,
nên khi Duẩn chết là lúc phe thân Tầu của Đồng-Chinh-Giáp vốn bị Duẩn
“đì” nhưng đều còn sống (dù đã rất già và đã về hưu), nhưng đằng sau là
Tàu cộng và Hoa Nam, có cơ hội phục thù và lên nắm lại quyền bính như
thời Hồ, để lái VN theo Trung cộng lại hoàn toàn như Hồ mong muốn? Vậy
cho nên, khi Chinh tạm giữ chức TBT, việc quan trọng nhất của Chinh là
phải tìm ra nhân vật mới làm TBT sẽ theo phe thân Tàu của
Chinh-Đồng-Giáp, đồng ý đưa VN quay về Tàu? Và đó chính là Linh (mà Hoa
Nam tìm ra) – kẻ thật thà dễ bảo, không gian trá, không thủ đoạn, rất
ngây thơ và ảo tưởng?
Đó là lý do Linh bất ngờ vượt qua nhiều
ứng viên nặng ký hơn nhiều, lên chức TBT đảng CSVN t12/1986 ở ĐH-VI? Và
vì thế trong hơn nửa đầu nhiệm kỳ 1986-1991 của mình Linh đã khởi xướng
đổi mới (thực ra là học theo Đặng chút it) và cởi trói cho văn nghệ sĩ
chút đỉnh, để gây thanh thế, tạo uy tín, để lừa lấy lòng quần chúng nhân
dân, song sang cuối nhiệm kỳ Linh lại “trói lại” và cương quyết “bảo vệ
thành trì XHCN còn sót lại là TQ và VN” (ảo tưởng). Đó là lý do Linh đã
chấp thuận bán nước ở Thành Đô cùng Đồng và Mười – để cứu phe XHCN cho
nhân loại?
Như vậy, thỏa thuận Thành Đô là theo đạo
diễn của Trường Chinh, rồi giám sát của Đồng, mà Linh chỉ là kẻ đổ bô ảo
tưởng rằng mình thực cứu cả phe XHCN? Và vì thế Linh đã hối hận (quá
muộn) khi năm 1991 xin rút khỏi vũ đài chính trị VN (dù Linh dễ dàng có
thể tái nhiệm chức TBT khóa VII 1991 sau “đại công tích” bán nước ở
Thành Đô 1990?)
Tiếp theo là Đồng, năm 1990 Đồng đã về
hưu 3 năm rồi, sao còn phải tháp tùng Linh đi Tàu, dù với chức danh cố
vấn? Đó phải chăng là vì Đồng được bộ ba Động-Chinh-Giáp giao giám sát
thực hiện ký kết thỏa thuận bán nước Thành Đô (mà Bắc Kinh giao bộ ba đệ
tử Hồ đã lọm khộm đó phải làm cho xong trước khi chết?), hoàn tất sự
nghiệp cướp/bán nước của Hồ và bộ ba đó? Hơn nữa, sau khi lừa được Linh
làm TBT bán nước năm 1986, Chinh đã chết năm 1988, nên chỉ còn Đồng và
Giáp trong bộ ba đã bán linh hồn cho Hồ/Tàu ngay từ 1940, thì Giáp lúc
đó uy tín và chức vụ đã rơi quá thấp (mới vừa phụ trách sinh đẻ kế hoạch
1983), nên Đồng dù đã thân già vô sự vẫn cứ phải nhiễu sự theo Linh về
chầu. Vì đó là việc quá quan trọng – hoàn tất sự nghiệp cướp nước Việt
của Tàu/Hồ – mà nhất định Bắc Kinh/Hoa Nam không thể để Linh tự diễn
không có thúc ép và giám sát của Đồng (cũng là để Bắc Kinh còn qua Đồng
mà chỉ đạo nội dung thỏa thuận)… Chả thế mà cả đảng CSVN khi đó, trước
và sau Thành Đô, đều “châu ống đu đủ” để thổi Linh lên thành “lãnh tụ
cứu tinh” cho VN và cả phe XHCN…
Và cuối cùng là tên hoạn heo chưa bao giờ
đi học tử tế nhưng đã “Đỗ” Mười. Mười là kẻ rất ngu dốt nhưng vô cùng
háo danh, hãnh tiến, và thủ đoạn độc ác luôn có thừa, được Hồ cho lên
phó TTg từ 1968 mà đến 1988 vẫn chỉ chỉ là phó TTg (vì Đồng không cách
chức ai trong 32 năm). Chúng ta nhớ, năm 1986 phe Đồng-Chinh-Giáp thân
Tàu của Hồ nắm hai chức vụ chính là TBT (Chinh) và TTg (Đồng) nhưng ở ĐH
VI t12/1986 đã chỉ giữ được chức TBT cho người của mình là Linh, còn
chức TTg phải giao cho phái cấp tiến (của những người miền Nam) là Phạm
Hùng. Nhưng t3 năm 1988 Phạm Hùng chết rất bất ngờ khi công tác tại Sài
gòn (nghi vấn là do bị Hoa Nam sát hại), nhưng lẽ ra người lên thay phải
là phó TTg Võ Văn Kiệt cùng phe Phạm Hùng, thì Mười bất ngờ được chọn
(bởi Hoa Nam, kẻ đã giết TTg Phạm Hùng là cho mục đích đó?). Tại sao Hoa
Nam chọn Mười? Chỉ vì Mười rất ngu nhưng quá háo danh/háo chức nên dễ
điều khiển, có thể mua chuộc nếu cho danh/chức? Thế là kẻ hoạn lợn điên
(lợn không bị điên) được Bắc Kinh đặt lên chức Thủ tướng (Chủ tịch Hội
đồng Bộ trưởng – vẫn theo cách tổ chức chính phủ của Liên xô/Duẩn cũ) từ
1988 là để chuẩn bị thay mặt chính phủ Việt Nam đi bán nước ở Thành Đô?
Một lựa chọn hầu như tối ưu của Hoa Nam, tôi nghĩ thế. Kẻ như vậy cho
làm TTg VN để hắn bán TQ cho Mỹ hay ngược lại, hắn cũng cam kết sẽ làm…
Tóm lại, tác giả đích thực của thỏa thuận
bán nước ở Thành Đô, từ cách chọn và chuẩn bị nhân sự đứng đầu của CSVN
mấy năm trước đó đến cách đi Thành Đô và ký kết, chính là… Hoa Nam hay
đảng CSTQ, qua Chinh và Đồng (có thể Chinh/Đồng/Giáp cũng được tham gia
góp ý cách thực hiện, nhưng không phải tác giả hay đồng tác giả), đến
Linh và Mười chỉ là hai kẻ ký kết đổ bô mà thôi (dù họ có đổ bô vì cái
gì). Chúng ta thấy rõ ràng bóng đen của Hồ trong “cái bô” Thành Đô đó…
...Chính vì thế mà đến nay hết đời TBT Mười, đến Phiêu, đến Mạnh, rồi đến
Trọng… tất cả đều cung cúc tuân thủ và thực hiện thỏa thuận bán nước ở
Thành Đô như chúng đang đội trên đầu cái chúng gọi là “Tư tưởng đạo đức
Hồ” và “4 tốt 16 vàng” Tàu vậy…
Thế là sự nghiệp cướp nước Việt cho Tàu của Hồ được đàn em hoàn tất về thủ tục…
Hội nghị Thành Đô 1990 bản chất nó là
thế. Tôi không cần phải nói cụ thể cái gọi là Hội nghị Thành Đô đó đã
diễn ra như thế nào nữa, các bạn đã biết hay có thể biết chi tiết dễ
dàng. Rồi Lịch sử dân tộc ta sẽ còn phải phán xét nó dài dài chứ không
chỉ hôm nay chúng ta đang muốn biết rõ nó, phản đối nó, phẫn nộ vì
nó…thôi đâu.
Nó là sự kiện nhục nhã nhất Lịch sử mấy
ngàn năm của dân tộc Việt Nam ta, vô tiền khoán hậu! Vì chưa bao giờ vua
quan Việt Nam kéo nhau trốn dân đi bán nước bằng cả đoàn đại diện đứng
đầu đảng cầm quyền mấy triệu người và đứng đầu chính phủ đương nhiệm như
thế cả! Cả mấy nghìn năm chỉ lác đác có vài kẻ bán nước như Trần Ích
tắc, Lê Chiêu Thống…- đếm chưa hết ngón tay trên một bàn tay, và họ muốn
bán nước nhân danh cá nhân họ thôi, nhưng không thành…
Điều đáng buồn và đau xót hơn nữa, là sau
khi ký thỏa thuận bán nước đó, bọn bán nước vẫn ngấm ngầm thực hiện cam
kết bán nước đó suốt 24 năm qua mà dân không biết, vì đảng CSVN không
cần/thèm/phải công bố ra cho dân – những kẻ đã bị chúng bán đứng – biết!
Có lẽ chúng tính để những kẻ “mua được” dân và nước Việt sẽ thông báo
cho dân Việt luôn về “thương vụ” cho tiện! Chúng còn đang lo chước thứ
36: Tẩu! Vì đằng nào thì dân Việt cũng sẽ do bọn người khác ở Bắc Kinh
“lãnh đạo” rồi! Và sự thể đã diễn ra đúng như thế, dân Việt được biết
nước mình đã được bán cho Tàu cộng từ Tân Hoa xã và Thời báo Hoàn Cầu ở
Bắc Kinh, và từ thế giới ảo – Wikileaks…
Và những kẻ thực hiện cam kết bán nước Thành Đô
Ký xong Hiệp định bán nước cho Tàu cộng
ngày 4/9/1990 ở Thành Đô về, Linh không ra ứng cử TBT tiếp vì hối hận
(là do tôi suy diễn thế thôi), và Linh đã hối hận suốt 8 năm sau trước
khi chết hay không và thế nào thì chỉ có mà…Linh biết. Nhưng việc Linh
không muốn làm TBT nữa đã tạo cơ hội cho kẻ thiến heo t6 năm 1991 leo
lên “tột đỉnh danh vọng đảng” mà trước đó nếu có phải tự thiến chính
mình chắc chắn lão cũng đồng ý làm để được thế. Câu hỏi là tại sao kẻ
thiến heo đó may mắn được Hoa Nam chọn?
Câu trả lời khá đơn giản. Là vì Bắc Kinh
phải cần những kẻ thực “ngu trung” nhất để thực hiện cam kết bán nước ở
Thành Đô đó. Bắc Kinh/Hoa Nam vẫn biết “trung” với CSVN là không thể có,
vì CSVN đã bán nước VN cho chúng/Tàu cộng tức CSVN không trung với cả
đất nước và dân tộc Việt, thì ai ngu gì mà tin chúng nó/CSVN có thể
trung với mình hay với bất kỳ ai. Khái niệm trung thành có lẽ không tồn
tại với CSVN. Nhưng ngu thì chúng nhiều kẻ có thừa và Mười là kẻ có thừa
nhiều nhất, nên để Mười làm TBT là tốt nhất cho Tàu. Vì còn ai sẽ tích
cực thực hiện cam kết bán nước đó hơn kẻ hoạn lợn “rất tự hào đã được ký
nó” nữa chứ?
Nhưng nước Việt có mấy ai ngu được cỡ như
Mười, nên từ sau Mười, ngoài tiêu chuẩn “ngu không cần trung”, tiêu
chuẩn và điều kiện để được Bắc Kinh bổ nhiệm làm TBT đảng CSVN và TTg VN
là phải sang Bắc Kinh học thuộc cam kết Thành Đô 1990 và cam kết thực
hiện nó trước mặt những kẻ cướp nước ở Bắc Kinh đó, rồi mới được về lên
chức và phải thực hiện cam kết.
Đến nay thì danh sách các chức vụ của
CSVN phải sang Bắc Kinh khấu đầu cam kết bán nước trước đã mở rộng ra
cho cả Bộ CT rồi (đến tên Nhân và mụ Ngân ngay sau khi được bổ sung vào
BCT cũng phải sang Bắc triều cam kết thực hiện hiệp ước bán nước đó ngay
rồi mới về nhận chức vụ mới). Còn gần hai trăm ủy viên TƯ đảng CSVN thì
đều phải qua “đào tạo đặc biệt” bên Tàu và cam kết bán nước cho Tàu có
ký kết…
Rồi chúng triển hai cam kết bán nước đó
trá hình trong dạng thực hiện phương châm 4 tốt, 16 chữ vàng đã suốt một
phần tư thế kỷ nay, qua ĐH-VII 1991 đến ĐH-XI 2011, và sáp tới là
ĐH-XII 2016…
Thời hạn chót cho CSVN thực hiện xong cam
kết bán nước, biến VN thành tỉnh tự trị của Tàu trong vòng 30 năm đã
tới gần, đến 2020, chỉ còn một đợt “bàn và giao nhiệm vụ” bán nước của
đảng ở ĐH-XII 2016 nữa thôi…
Vài điều dự kết, hay: dân Việt ta tính sao đây?
Thế là nó là thế rồi! Thế là chúng bán nước rồi ! Dân Việt ta biết tính sao đây !?
Ai có thể sửa chữa, thay đổi, khắc phục
hậu quả của thỏa thuận bán nước Thành Đô? Đó là nhân dân Việt Nam, và
chỉ có thể là nhân dân Việt Nam.
Tất nhiên, cụ thể về tổ chức, đó không
thể là đảng CSVN hay tổ chức nào tương tự nó, con cháu nó, cánh tay nối
dài hay hình bóng “ve sầu” của nó. Về cá nhân, đó không thể là những
người đã từng tham gia tạo nên nó hay chấp nhận nó, giấu diếm nó, thực
thi nó, đồng lõa với nó… vì bất cứ lý do gì – tức là tất cả bè lũ chóp
bu của đảng CSVN từ 1990 đến nay, rồi tất cả bè lũ đảng viến cấp cao,
cấp trung, cấp thấp đã và đang giấu diếm và thực thi thỏa thuận bán nước
đó ở mọi lĩnh vực của xã hội Việt Nam hôm nay.
Vì thế, đã nhiều lần tôi nói, chúng ta
không thể hy vọng gì vào các lãnh đạo hay đảng viên CSVN “phản tỉnh” nếu
họ còn bảo vệ đảng, bảo vê “Bác” – tức là còn bảo vệ Thỏa thuận Thành
Đô hay công hàm PVĐ 1958.
Nếu có, thì chúng ta có thể, chỉ có thể thôi,
tin tưởng và hy vọng vào những cán bộ đảng viên cấp trung đến cấp thấp,
như thiếu tương Lê Duy Mật, vì họ không dính vào không tham gia thực
hiện những chủ trương bán nước của đảng như Thành Đô hay công hàm PVĐ,
và vì họ nay không bảo vệ đảng và Bác “nữa” mà chỉ vì dân tộc trên hết –
cái đặc tính thứ hai này mới là quyết định.
Sửa chữa hay vượt qua thỏa thuận bán nước
ở Thành Đô của CSVN như thế nào?
Câu hỏi này thực là quá sức trả lời
của tôi, dù là một cá nhân phản đối nó và sẽ không bao giờ thực hiện nó.
Nó là câu hỏi lớn và vô cùng khó của cả
dân tộc Việt Nam hôm nay, đầu thế kỷ 21 này, lớn và khó hơn cả việc vượt
qua công hàm bán nước PVĐ.
Trả lời nó là chúng ta phải quyết định đi
liền hành động, với tư cách cả một dân tộc, chọn đi theo con đường nô
lệ Bắc Kinh hay đi lên con đường Tự do dân chủ như đại đa số (trên 80%)
các nước trên Thế giói này đang đi lên, mà dẫn đầu là các cường quốc như
Mỹ, Anh, Pháp, Đức, Nhật, Canada, Úc… và hàng trăm quốc gia khác đều
thịnh vượng hơn Việt Nam nhiều nữa.
Câu trả lời là của cả các bạn, cả của
tôi, là của cả dân tộc Việt Nam. Nhưng nhất định dân tộc Việt Nam sẽ
vượt qua nó để giữ gìn độc lập tự do của đất nước, như cha ông, Tổ tiên
chúng ta đã làm bất lực các thỏa thuận bán nước của Trần Ích Tắc hay Lê
Chiêu Thống ngày xưa!
Chúng ta không còn nhiều thời gian nữa,
hay cùng nhau đứng lên nói “Không! Không bao giờ!” với thỏa thuận bán
nước ở Thành Đô 1990 của CSVN, Việt Nam ơi!
Phan Châu Thành
No comments:
Post a Comment