-
Hai mươi bốn ngàn hai trăm hai mươi bốn (24.224) văn kiện của gián điệp Hồ Chí Minh.
Giới thiệu về Trần Vân (Chen Yun) một thành viên Hoa Nam: Quân ủy Trung
ương CPC, thư ký của Ủy ban Trung ương CPC, Ban Tổ chức Trung ương CPC,
Giám đốc tài chính Đông Bắc và Ủy ban Kinh tế, Chủ tịch ACFTU, thành
viên của Chính phủ nhân dân Trung ương.
Sau khi thành lập nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, Trần Vân là Phó Hội
đồng Quản trị Chính phủ nhân dân Trung ương, Phó Thủ tướng kiêm nhiệm
giám đốc Ủy ban Tài chính và Kinh tế Hội đồng Nhà nước, chịu trách
nhiệm cho sự phục hồi kinh tế quốc gia và phát triển của kế hoạch năm
(5) năm đầu tiên của Trung Quốc. 1956 được bầu vào Ủy ban Thường vụ Bộ
Chính trị, Phó Chủ tịch Ủy ban Trung ương CPC, chỉ đứng sau Mao Trạch
Đông, Lưu Thiếu Kỳ, Chu Ân Lai, Chu Đức bốn trong Quốc hội của chính
phủ (CPC). Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật Trung ương, Giám đốc Ủy ban Cố vấn
Trung ương CPC, ông được coi là một trong những công thần, tộc trưởng
Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa.
Sau lưng của Trần Vân (Chen Yun) lưu trữ 24.224 chương mục cổ phần cướp
và bán nước, những hội nghị đàm phán chỉ để che lấp sự thật Hồ Chí Minh
từ năm 1925 nối dài đến 1969. Chú ý nhất, Trấn Vân sử dụng tài chánh của
Trung Cộng thành lập chiến khu cho Hồ Chí Minh, sau khi cướp được miền
Bắc Việt Nam, lầu đầu Mao Trạch Đông chính thức công nhận Chính phủ Hồ
Chí Minh và mời thăm Trung Quốc, chủ ý Hồ ra mắt trong khối Cộng sản
Quốc tế. [1] Đằng sau bức màn chính trị Việt Cộng-Trung Cộng đều lấy máu
nhân dân Việt Nam xây thành nhà nước chế độ Đỏ. Theo Trần Vân (Chen
Yun) Cục tình báo Hoa Nam nơi lưu trữ tất cả tài liệu của Hồ. Tài liệu
nặng ký nhất của những năm 1945-1958, có đoàn đại biểu Chính phủ Việt
Nam thăm Trung Quốc do Trần Xảo Phượng (Chen Qiaofeng) lên kế hoạch
Ngoại giao trong cục bộ đảng Trung-Việt Cộng, liên kết chặt chẽ với Trần
Vân, buổi ban đầu hồ sơ tạm lưu trữ tại Bảo tàng Lịch sử Cách mạng
thành phố Thượng Hải Trung Quốc. Sau đó Trần Vân chuyển công tác đến
miền Nam Trung Quốc tránh đối mặt khó khăn của nền kinh tế Trung Cộng
đang trên bờ vực của sự sụp đổ, phái đoàn chính phủ Việt Cộng theo
chương trình sẽ đến thăm vài nhà máy công nghiệp nặng, thiếu người lãnh
đạo tốt, công nhân làm việc cơ cực, giao thông gần như tê liệt. Mao cho
rằng "cần tuyên truyền cái vỏ đi trước, ngày mai sẽ là cái ruột ra sản
phẩm".
Tháng 8 năm 1945, Hồ Chí Minh thiếu vũ khí đang chờ đợi chào đón sự xuất
hiện quân viện nhưng cột khói của đoàn xe hỏa vẫn xa vời, nhóm thành
lập nước Cộng hòa Dân chủ Việt Nam trông ngóng từng giờ viên đạn viện
trợ. Những báo cáo nội bộ cho biết Trung Cộng hết nhiên liệu sản xuất vũ
khí, đạn dược và trầm trọng hơn không có ngoại tệ để nhập khẩu. Lúc này
nhân dân Việt Nam vẫn còn xa lạ, khó xác định trên khuôn mặt của Hồ Chí
Minh biểu hiện lương thiện hay kẻ gian manh, cướp chính quyền Việt Nam
vào mùa Thu tháng Tám mới nói lên một nửa con đường Hoa Nam chưa thực
hiện hết. Mỗi hành động của Hồ đều có thông qua chỉ huy của Trung Cộng,
viện trợ mọi thứ từ nhỏ đến lớn đều có mục đích chính trị đính kèm trả
giá theo văn tự đàm phán. [2]
Ngày 22 tháng 6 năm 1956 năm giờ sáng. Chỉ cần hình dung lúc đó Mao
Trạch Đông chưa cầm quyền Trung Quốc, đã nhắc nhở nước Cộng hòa Dân chủ
Việt Nam, người đứng đầu bởi Hồ Chí Minh tiếp nhận viện trợ "văn hóa
truyện" không giới hạn số lượng, học tập trong phạm vi đấu tranh qua anh
hùng tiểu thuyết Trung Quốc.
Những anh hùng trên giấy như Lưu Hồ Lan (刘胡兰), Đồng Tồn Thụy (董存瑞),
Khâu Thiểu Vân (邱少云), và Hoàng Kế Quang (黄继光), nhà nước Cộng sản Việt
Nam buộc nhân dân luôn luôn học hỏi từ nơi họ, xem "văn họa truyện" lớn
hơn gia tài dân tộc Việt Nam! Nguồn: tài liệu ảnh Huỳnh Tâm.
Cuối tháng 8 năm 1945, Việt Minh và Trung Cộng thành lập ủy ban liên kết
hoạt động bí mật kiểm tra lại những công tác của Hồ từ 1940-1955. Trung
Quốc đứng đầu cung cấp viện trợ vũ khí, quân sự cho Việt Nam, và các
thông tin khác có liên quan đến Hồ Chí Minh. Lầu đầu tiên vào năm 1945
Việt Minh nhận được thiết bị quân sự của chính phủ Trung Quốc đã dự trữ
lâu năm. Hồ Chí Minh yêu cầu khẩn cấp mở chiến dịch cung cấp trực tiếp
bởi tại Việt Bắc chưa hoàn tất kho vũ khí. Cuối năm 1949 Trung Quốc viện
trợ, cung cấp cho Việt Minh 110.006.000 vũ khí và quân dụng đủ loại, có
khả năng trang bị trên sáu đại đoàn, một lực lượng vũ trang đứng thứ
hai Châu Á sau Trung Cộng, và tiếp tục nhận số lượng lớn viện trợ vũ
khí, đạn dược, quân trang. Mao Trạch Đông con người chính trị tính toán
khôn lường, chờ đợi những gì Hồ Chí Minh thực hiện thành quả lấy bỏ vào
túi Trung Cộng, theo thỏa thuận tao chủ mày nợ. Ngoài viện trợ còn có
thông tin liên lạc, thực phẩm, nhiên liệu, thuốc men, và rất nhiều sự
kiện khác, những cố vấn quân sự thành lập lực lượng dân quân. Hồ Chí
Minh không khác một người đi bộ được quá giang tàu hỏa Trung Cộng. [3]
Phó Chủ tịch Chu Đức ghi chú: "Ủy ban Thường vụ nhân dân toàn quốc Trung
Quốc không chỉ là việc cung cấp số lượng lớn về thiết bị quân sự cho
Việt Minh, nhưng cũng phải đến Nam Hải tham khảo với Mao Trạch Đông, Chu
Ân Lai và Chủ tịch Đảng Cộng sản Trung ương Trung Quốc Ủy ban Quân ủy
Lưu Thiếu Kỳ sau đó những kiện hàng viện trợ đến tay Việt Cộng.
Cuối năm 1950, Mao Trạch Đông và Hồ Chí Minh chính thức thành lập Ủy ban
kỷ niệm cướp chính quyền Hà Nội tại Bắc Kinh. Nhưng không có gì để bảo
đảm mãi mãi thuộc về Hồ Chí Minh, ông đã tổ chức một buổi tiệc ngoài
vườn Quan hệ ngoại giao, nhưng sau khi biết mình hoạt động sai sót trong
năm (5) năm về phương diện chiến tranh khủng bố.
Ngày 01 tháng 7 năm 1954 Hồ Chí Minh đàm phán với Mao Trạch Đông, Lưu
Thiếu Kỳ, Chu Ân Lai, Chu Đức đạt được thỏa thuận khôi phục lại Đông
Dương tại hội nghị Genève vào tháng ngày 2 tháng 9 năm 1945. Hồ Chí Minh
khởi thảo một đơn đặt hàng chiến tranh cướp miền Nam Việt Nam.
Bắt đầu từ tháng 8 năm 1954, Hồ Chí Minh lắng nghe các nhà chức trách
Trung Cộng đề cập chính sách chiến tranh có sự tham dự của Mao Trạch
Đông, Lưu Thiếu Kỳ, Chu Ân Lai và đoàn đại biểu Chính phủ Việt Nam được
hướng dẫn lần đầu tiên thăm chính thức Trung Quốc. Đây là viện trợ, bề
mặt được sắp xếp bởi MSS vào thời gian Hội đàm với đoàn đại biểu Chính
phủ Việt Nam, Hồ Chí Minh thấy bối cảnh lịch sử sâu sắc và chính trị
quan trọng của New York đối với Ngô Đình Diệm của miền Nam Việt Nam, Ủy
ban cướp chính quyền đã thành lập để thúc đẩy Mao Trạch Đông, Lưu Thiếu
Kỳ, Chu Ân Lai, Chu Đức theo quy tắc mục đích, cho dù trước đó hoặc sau
này, Trung Cộng đề nghị hai Chính phủ Việt Nam Cộng Hòa, và Bắc Nam Việt
Nam thống nhất một phái đoàn đàm phán, đứng đầu là Hồ Chí Minh, được tổ
chức tại thành phố Sài Gòn, quan hệ ngoại giao Quốc tế. Sau đó mở hội
nghị kinh tế cấp Chính phủ, lại một lần nữa Trung Cộng đề nghị Hồ Chí
Minh chủ trì, buộc Việt Nam Cộng Hòa phải đối mặt với vấn đề bàn tay
Trung Cộng thay mặt Hồ Chí Minh lãnh đạo miền Bắc. Sau một cuộc đấu
tranh chống Pháp nay lại lần lượt rơi vào tay Tàu.
Vận mệnh Việt Nam mất nước trong tay Hồ.
Mao Trạch Đông và Hồ Chí Minh ký kết bảo đảm chế độ Cộng sản Hà Nội đứng
vững muôn năm, và hỗ trợ Hội nghị Genève sẽ khai mạc ngày 26 tháng 4
năm 1954. Các nhà lãnh đạo Cộng hòa Dân chủ Việt Nam đến Trung Quốc đàm
phán nhiều lần qua trung gian Trần Vân (Chen Yun), bước đầu thành lập
một đoàn đại biểu Chính phủ Việt Nam viếng thăm Trung Quốc, sau khi trở
về trên đường đi đặc biệt mang theo kế hoạch hóa xã hội chủ nghĩa, còn
về liên quan đến đàm phán vay nợ để điều hành quốc gia.
Bầu đoàn thê tử Trung Cộng Chu Ân Lai, Trần Vân, Bành Đức Hoài (Peng) về
tới Bắc Kinh, Mao Trạch Đông đi thăm Hồ Nam. Năm 1950 giữa Trung Quốc
và Việt Nam đã thiết lập quan hệ ngoại giao, ấn định hàng loạt viện trợ
đảm bảo cung cấp cho Việt Nam theo kế hoạch năm (5) năm, riêng Hồ phải
thực hiện đại tu sao chép mô hình Trung Cộng.
Theo thống kê, Việt Nam bắt đầu có rất nhiều nguồn kinh tế, đặc biệt là
Mao Trạch Đông, những chính phủ thân Cộng hứa cung cấp dài hạn và một số
lượng lớn tài chính, vũ khí. Tại thời điểm này Trung Cộng cung cấp viện
trợ cho Việt Nam trên 100 triệu tấn hàng năm, được xem Trung Cộng đã đi
đầu thực hiện viện trợ cho nước Cộng hòa Dân chủ Việt Nam. Nguồn cung
cấp chiến tranh Việt Nam chia thành hai loại, cụ thể chống Pháp, và
chống lại Hoa Kỳ, người Cộng sản tự cho mình anh hùng chống lại hai
quyền lực kinh tế lớn của nhân loại, trong khi đó nhân dân Việt Nam
không cơm no áo ấm và còn bị chế độ Hồ cho bay cao chiến dịch Cải cách
ruộng đất tại miền Bắc Việt Nam, và tịch thu quyên ngũ kim, đá quý
chuyển về Bắc Kinh.
Tuy có nguồn cung cấp viện trợ quân sự hàng đầu, trái lại có quá nhiều
loại hàng không phục vụ được kinh tế. Trung Quốc tự cho mình là hậu
phương tài nguyên cung cấp riêng của Hồ Chí Minh để điều khiển chính phủ
nước Cộng hòa Dân tại Việt Nam, mọi chi phí trong nhu cầu cấp thiết cho
chế độ hơn là sản xuất thiết yếu hàng ngày phục vụ nhân dân, chẳng hạn
như Phó Thủ tướng Trần Văn, hổ trợ một kế hoạch kinh tế quan trọng trước
khi phái đoàn chính phủ Trung Quốc thăm Hà Nội, cụ thể viện trợ máy móc
nông nghiệp, phân bón, các loại thiết bị, lúa mì, ngô. Hai chính phủ đã
ban hành một thông cáo chung cuộc đàm phán Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa
đã đồng ý viện trợ cho Cộng hòa Dân chủ Việt Nam. Bột gạo, lợn, trâu,
bò, gà, vịt, cá, lưới, tin, vải, quần áo, giày, vớ, kim chỉ, xà phòng.
Hợp tác kinh tế, kỹ thuật sẽ giúp nhân bánh quy, bột ngọt, nước tương,
đường, mắm tôm. Nỗ lực xây dựng ổn định chế độ trong đó có viện trợ quân
sự bao gồm vũ khí và đạn dược, quân trang quân dụng v.v...
Phó Thủ tướng Trần Vân (Chen Yun), Đảng trưởng Việt Minh Hồ Tập Chương.
Nguồn: tài liệu ảnh Huỳnh Tâm.
Ngày 01 tháng 4 năm 1956. Cuộc chiến Việt Nam vừa nguôi vẫn còn chấn
thương, Mao Trạch Đông sử dụng phần đất biên giới Việt Nam làm cơ sở
nuôi quân, điều trị đến lúc phục hồi cho ra chiến tranh chống Mỹ, Cộng
hòa Nhân dân Trung Hoa quyết định RMB 8 chỉ thị Ủy ban Trung ương CPC,
Trần Vân (Chen Yun) đến thăm Việt Nam trong thời hạn năm (5) ngày nhưng
không trình lên Chính phủ nước Cộng hòa Dân chủ Việt Nam bởi bí mật.
Trần Vân đến Hà Nội lúc 16:40 ngày 09 tháng 4, Đảng Lao động Việt Nam và
Chính phủ nước Cộng hòa Dân chủ Việt Nam chào đón nồng nhiệt. Hồ Chí
Minh đề nghị sửa chữa lại đường sắt, bến thủy, đường bộ cầu cống và
trang thiết bị y tế. Cá nhân Trần Vân như đang ngồi trên ghế điện chỉ
nhận được một bó hoa danh dự, những cái ôm của Hồ với Trần Vân tuôn trào
vật liệu, sản phẩm chiến tranh v.v... Cả hai bên đều nhất trí trong đêm
đó, một bữa tiệc do Bộ Chính trị Lao động Việt Nam Đảng khoản đãi rất
long trọng. Hai nước sẽ hợp tác đầy đủ với các khía cạnh kỹ thuật. Cũng
cần biết thêm sau bữa tiệc, Trần Văn và Hồ Chí Minh nói. "Nghĩ rằng ở
Việt Nam cần thiết nhu cầu được sửa chữa và các nhà máy, đường sắt,
đường cao tốc". Trần Vân cho rằng: "Hiện nay chúng ta chỉ lo phương tiện
chiến tranh còn đời sống của nhân dân tự túc".
Thành quả trong chuyến thăm Việt Nam của Trần Vân đối với Hồ Chí Minh và
Đảng Lao động Việt Nam, Trung Quốc sẽ giúp việc thiết kế chế độ, xây
dựng và học cung cách lãnh đạo Trung ương, trong ngôn từ đàm phán Cộng
sản còn có ngụ ý rút kinh nghiệm lãnh đạo quốc gia, đồng thời, Việt Nam
sẽ tiến hành ba cuộc họp với người đứng đầu Bộ Tài chính và Kinh tế của
Trung Quốc làm cố vấn nhất định cho các ngành thực tập sản xuất. [4]
Trường Chinh (Long March-长征) với Bộ Chính trị Trung ương Đảng Công nhân
Việt Nam, bàn luận thúc đẩy việc cải thiện đời sống, phát triển kinh tế.
Các nhà lãnh đạo đã có một cuộc họp, họ đề xuất với Trần Vân, hai bên
cũng nhất trí rằng "các nguyên tắc bình đẳng và cùng có lợi", và dần dần
mở rộng các vấn đề liên quan đến công tác tài chính và kinh tế tại chín
khu vực lớn do Thượng Hải đứng đầu (Việt Nam một trong chín khu vực tự
trị 1956). Quan hệ văn hóa, giáo dục, kinh tế và tài chính. Kinh nghiệm
của Trần Vân đã từng xây dựng Trung Quốc, tiếp tục mở rộng hợp tác Y tế
và trao đổi kinh nghiệm lẫn nhau, câu trả lời chiến lược đầu tiên, và
đưa ra một số gợi ý: Thứ nhất, Xây dựng công nghiệp. Hiện có quỹ tài trợ
Việt Nam. Để tìm hiểu cả hai bên cần đồng ý tiến hành trao đổi văn hóa
(liên tục lọc máu Việt Nam). Sinh viên trao đổi sách, tài liệu công nghệ
học tập kinh nghiệm Trung Cộng, cán bộ lãnh đạo, Cảnh sát, công an ưu
tiên chọn vào hệ Thông minh (tình báo). Thứ đến, trao đổi vật tư và
thiết bị vệ sinh (phân người) để tích lũy ngành công nghiệp vốn, mà còn
để đáp ứng sức mua của nông dân, giúp người dân Việt Nam làm việc trong
các khu vực này. Sau khi sự cần thiết phải tiếp tục giải quyết việc làm
của thành phố của người lao động. Cuối cùng Trần Vân đề nghị phái đoàn
chính phủ Việt Nam thực hiện tiêu đề còn lại, liên quan đến các biện
pháp sản xuất nông nghiệp và các vấn đề hợp tác vào năm 1955, sau đó
thực hiện các khuyến nghị. [5]
Từ kinh nghiệm của Trung Quốc, sự hợp tác nông nghiệp với Việt Nam gắn
liền tài liệu tham khảo: Trung Quốc đưa ra kế hoạch ít tốn kém nhất cho
họ, có thể đạt được năng suất tối đa trong phát triển quan hệ Trung
Quốc-Việt Nam, từ đó đã trôi qua bốn thập kỷ Việt Nam kiệt quệ mọi mặt.
Báo cáo trên do biên tập viên Quách Thai Minh thành lập. Ông đại diện
cho Chính phủ Hồ Chí Minh và Cộng hòa Dân chủ Việt Nam. [6]
14/05/2015
Tài liệu tham khảo:
[1] "Sự phát triển của quan hệ Trung-Việt bốn thập kỷ", biên tập viên Kuo, Nhà xuất bản 1992 phiên bản nhân dân Quảng Tây
[2] "Chen Yun Chronicle", loạt phim lịch sử Trung ương Đảng nghiên cứu, Trung tâm Nghiên cứu Văn học 2000 bản
[3] " Lịch sử quan hệ Trung-Việt, Series Nghiên cứu dự thảo ", Huang Zheng của Nhà xuất bản 1992 phiên bản nhân dân Quảng Tây
[4] "tình hình Việt Nam và quan hệ Trung-Việt," Gu Xiaosong Báo chí Thế
giới tri thức, 2008 [5] "Lịch sử hiện đại của Trung-Việt quan hệ thông
tin được chọn" , biên tập viên Guo Ming, Nội vụ hiện tại Press, 1986
edition
[6] "Chen Yun Biography", biên tập bởi Đảng Cộng sản Trung tâm Nghiên cứu Văn học, Trung tâm Nghiên cứu Văn học Party 2005 bản.
No comments:
Post a Comment