- Ngày 30.04.1975 không chỉ là thảm họa đối với người miền Nam. Còn là
sự khởi đầu thảm họa trên khắp đất nước, mốc thời gian không thể quên
cho dân tộc Việt - Nam đã bị đảng cộng sản tước đoạt quyền làm người. Cả
nước đã bị thống nhất bằng sự thống khổ nhục nhằn, bằng nghèo đói, trộn
lẫn với máu và nước mắt của người dân ba miền Bắc - Trung - Nam vì cuộc
chiến phi nghĩa được chủ xướng từ cộng sản Bắc Việt. Người dân đã thật
sự bị cộng sản "giải phóng" khỏi tự do no ấm, phú cường và văn minh đích
thực, một thời từng là mơ ước của Singapore.
Thay vào đó bằng bạo quyền, cai trị trên nòng súng, đàn áp bằng khói cay, đánh đập bằng dùi cui, roi điện và khủng bố bằng nhà tù, triệt đường sinh sống của bất kỳ ai dám nói thẳng, nói thật, khi cộng sản muốn bịt miệng ngôn luận.
Thay vào đó bằng bạo quyền, cai trị trên nòng súng, đàn áp bằng khói cay, đánh đập bằng dùi cui, roi điện và khủng bố bằng nhà tù, triệt đường sinh sống của bất kỳ ai dám nói thẳng, nói thật, khi cộng sản muốn bịt miệng ngôn luận.
Người dân không có quyền được nói bất cứ điều gì trái ngược với chủ
trương, đường lối từ sự áp đặt của chế độ độc tài toàn trị, cường quyền
muốn người dân phải nói theo ý đảng. Không được thấy điều cộng sản không
cho phép thấy, không được nói sự thật dù ai cũng biết đó là sự thật.
Thứ "tự do" duy nhất dành cho người dân là tha hồ tung hê lãnh tụ, ca
ngợi đảng cộng sản quang vinh, là đất nước dân chủ công bằng, văn minh,
là nơi hạnh phúc đáng sống nhất thế giới (!?) trong khi ai cũng thấy,
cũng biết người dân không ngừng chạy trốn cộng sản từ Hiệp định Genève.
(1954) ngày chia đôi đất nước, từ 30.04.1975 cho đến tận bây giờ. Một
chế độ mà người dân luôn tìm đường thoát thân. Đó không còn là một đất
nước đúng nghĩa để nói về chủ quyền quốc gia. Nó như trại súc vật cộng
sản, mà ông chủ đích thực của nó không phải cộng sản Bắc Việt. Người nắm
quyền sinh sát VN chính là Trung cộng. Thứ gọi là bộ chính trị, các ủy
viên trung ương đảng cộng sản chỉ là bầy thái thú không hơn kém. Đứng
đầu là Nguyễn phú Trọng.
Không cần học cao hiểu rộng mới hiểu hai chữ cách mạng là gì, không cần
phải mài đến rách đủng quần nơi lớp học mới biết thế nào là giải phóng.
Cách mạng là xóa bỏ cái cũ không hay, để thay vào đó điều tốt đẹp hơn,
giải phóng là đánh đuổi điều tồi tệ mà người dân bị buộc phải hứng chịu,
mang đến cho dân sự công bằng và trên hết là quyền tự do ứng cử, bầu cử
qua lá phiếu minh bạch, được bảo vệ bởi tam quyền phân lập. Điều đó,
chính thể Việt - Nam Cộng - Hòa đã thực hiện tương đối khá thành công,
giúp miền Nam phát triển vượt trội, so với các nước láng giềng nói riêng
và khu vực Châu Á nói chung trước 1975. Đó là nhờ chính thể miền Nam
biết xem trọng dân quyền, chiêu hiền đãi sĩ, kêu gọi người cộng sản lầm
đường lạc lối trở về với chính nghĩa quốc gia, họ không nuôi lòng thù
hận, họ sử dụng bài Quốc ca do chính người cộng sản sáng tác "Việt - Nam
không đòi xương máu, Việt - Nam kêu gọi thương nhau".
Lòng bao dung của chính thể Việt - Nam Cộng - Hòa là điều không thể phủ
nhận. Giả như họ cũng tàn ác như cộng sản Bắc Việt, thì thứ gọi là mặt
trận dân tộc giải phóng miền Nam (MTDTGPMN) gọi nôm na là VC nằm vùng,
không còn cơ hội sống sót để sám hối cho hành động sai lầm không thể sửa
chữa, khi nhận ra mặt thật của cộng sản Bắc Việt. Điển hình như bác sĩ
Dương Quỳnh Hoa. Điệp viên Phạm Xuân Ẩn. Phi công Nguyễn Thành Trung.
Sinh viên Huỳnh Tấn Mẫm. Lê Hiếu Đằng. Dân biểu Hồ Ngọc Nhuận v.v... Gọi
lớp người trên là ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản, thiển nghĩ không có
gì là quá đáng. Mẫu số chung của họ là sám hối từ giường chết, sự khôn
ngoan cuối cùng của đời người chỉ có lợi cho họ, bởi có thể mang đến sự
thanh thản nửa vời trước lúc vĩnh biệt cõi đời. Những trí thức được
chính thể miền Nam cưu mang đã chối bỏ sự trọng dụng, họ đã tự đẩy họ
vào hoàn cảnh cho người ta đánh từ hai phía của bên thắng và thua cuộc,
họ bị khai tử ngay khi còn sống và có lẽ đó là thất bại lớn nhất của
tầng lớp trí thức thân bại danh liệt. Hãy nói khi còn có thể, hãy sám
hối khi còn hưởng bổng lộc tanh máu đồng bào, bao giờ cũng giá trị hơn
tiếng tru cuối cùng.
Tháng tư, bây giờ và mãi mãi là ngày quốc hận, tháng tư còn là ngày quốc
tang vì hàng triệu nạn nhân miền Nam đã chết dưới sự trả thù hèn hạ của
cộng sản Bắc Việt, hơn nửa triệu người vĩnh viễn chìm xuống lòng đại
dương trên đường tìm tự do. Tháng tư quốc tang cho cả người anh em miền
Bắc lầm đường lạc lối, cầm súng cho cộng sản Bắc Việt giết hại chính
đồng bào cùng tiếng nói, cùng máu đỏ da vàng đã bỏ thây trên rừng Trường
Sơn. Một nén nhang lòng cho những nạn nhân cộng sản, cho người anh em
sinh Bắc tử Nam, chết mất xác trong vô vọng bởi thứ lý tưởng hão huyền.
Tháng tư, 42 năm, người miền Nam nỗi hận chưa nguôi không phải vì muốn
ôm hận. Sự thù hận Bắc Nam ngày càng được đào sâu hơn, được nuôi dưỡng
không từ phía nạn nhân mà từ kẻ thủ ác, từ những ngược đãi cả những
người đã chết hơn bốn mươi năm qua, bằng hành động tàn phá mồ mả, cô
lập, cầm tù 20 ngàn tử sĩ QLVNCH vị quốc vong thân nơi nghĩa trang quân
đội tại Biên Hòa. Bằng sự kỳ thị hèn hạ ngoài sức tưởng tượng của con
người. Thủ phạm không ai khác chính là đảng cộng sản với nền văn minh
lộn ngược, luôn mồm kêu gọi HHHG với giọng kẻ cả. Phải biết xin lỗi
người dân miền Nam và cả nước nói chung, kể từ cộng sản cướp chính phủ
Trần Trong Kim.
Tháng tư, xin tự nguyện chít khăn tang cho đất nước tôi đã và đang bị
cộng sản Bắc Việt tạm chiếm hơn bốn thập niên qua. Xin được chít khăn
tang cho những Anh Linh Tử Sĩ đã bỏ mình trong cuộc chiến chống cộng sản
Bắc Việt xâm lược. Xin được chít khăn tang thương tiếc Ngũ Hổ Tướng đã
tuẫn tiết để bào toàn danh dự QLVNCH. Và, xin được cùng Anh Chị sinh
viên du học tại Pháp 42 năm trước chít vành khăn tang cho Ngày Quốc
Hận.
Paris. Đại lộ Gay Lussac, 3 giờ chiều ngày 27 tháng 4, 1975, sinh
viên các đại học Paris, đại học Orsey đeo tang diễu hành... Việt Nam mất
vào tay cộng sản 3 ngày sau đó. (Ảnh RFA)
Tháng tư biển chết
Một năm đã trôi qua. Thảm họa Formosa vẫn chưa được nhóm cầm quyền cộng
sản (NCQCS) giải quyết dứt điểm. Ngư dân bốn tỉnh miền Trung vẫn khốn
cùng ngay trên chính mảnh đất bao đời sống bằng nghề biển. Số tiền bồi
thường của Formosa người dân sống được bao lâu so với thời gian cần đến
những 50 năm biển mới có thể phục hồi? Chưa nói đến hàng loạt ao hồ,
sông suối, cá cũng chết hàng loạt đáng báo động.
Nhóm cầm quyền cộng
sản đã bỏ mặc ngư dân
ta thán. Họ xuống đường biểu tình đòi quyền lợi là chính đáng cũng bị
đàn áp bởi chính đạo quân kiêu binh sống bằng chính tiền thuế của người
dân. Tội ác chất chồng tội ác, kẻ thủ ác tiếp tục được bao che bởi kẻ
cầm quyền hành ác. Báo đài cộng sản mở hết công suất để bôi nhọ, vu
khống các linh mục hướng dẫn người dân xuống đường biểu tình ôn hòa,
chụp cho họ cái mũ nhận tiền của thế lực thù địch nhằm lấp liếm tội ác
của Formosa.
Thảm họa Formosa vẫn còn đó, biển chờ chết thêm lần nữa. Quan chức cộng
sản thi nhau bảo vệ Formosa bằng luận cứ hết sức phi lý. Câu hỏi đặt ra
là Formosa có thật mang lại nguồn lợi cho đất nước như cộng sản rêu rao?
Và, nguồn lợi Formosa dù có to lớn đến đâu, có đáng để nhóm cầm quyền cộng
sản xem trọng
hơn sự tồn vong của cả dân tộc? Có lý do để nghi ngờ Formosa là công cụ
của Trung cộng, nhằm diệt chủng dân tộc VN với chất thải cực độc. Theo
báo cộng sản trong nước, một trong ba chất thải do Formosa thải ra biển
là Cyanua. Chính sự mập mờ bao che tội ác của Formosa, lấp liếm sự thật
để nhóm cầm quyền cộng
sản tiếp tay cho Formosa đầu độc người VN, có thể xem đó là hành
động phản quốc.
Hoàn toàn ngược với cộng sản tuyên truyền "nhà nước do
dân và vì dân". Bản chất bịp bợm, nói một đàng làm một nẻo của cộng sản,
chứng minh lời nói của cố Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu vẫn đúng theo
thời gian
"Đừng nghe những gì cộng sản nói, hãy nhìn những gì cộng sản
làm".
Vì sự sống còn của dân tộc Việt - Nam, thường dân chúng tôi khẩn thiết
kêu gọi, hiền tài nhân sĩ trong và ngoài nước, các lãnh đạo tinh thần
tôn giáo, tiếp tục hướng dẫn người dân trên khắp cả nước xuống đường
biểu tình tranh đấu cho đến khi Formosa phải cút khỏi Việt - Nam. Vì sức
khỏe, tương lai tuổi trẻ Việt - Nam. Vì không cam tâm nhìn thế hệ tiếp
nối với thể xác mang đầy bệnh tật bởi chất độc có xuất xứ từ Trung cộng
đã tràn ngập khắp cả nước, vì không thể khoanh tay ngồi nhìn Trung cộng
dùng thủ đoạn thâm độc diệt chủng dân tộc Việt - Nam với sự tiếp tay của
NCQCS. Chuyện của người Việt - Nam phải tự giải quyết lấy. Không thể
trông chờ lòng nhân đạo của thế giới bên ngoài. Phải chống hành động
giết người của Formosa dù có phải trả bằng giá máu. Cho dù chỉ có một
mình, nếu cần hiến mạng sống để đánh động lương tri loài người văn minh.
Chúng tôi xin cam kết tự nguyện chết để người Việt - Nam thoát khỏi đại
họa đến từ phương Bắc. Kẻ thù truyền kiếp của dân tộc Việt - Nam.
30/4/2017
Người Đưa Tin (Danlambaovn)
_______________________________________
Tham khảo:
- Vì sao người Việt vẫn bỏ nước ra đi? Hòa Ái, phóng viên RFA
- Nhìn lại cuộc di cư 1954-1955. Tác giả Nguyễn Văn Lục
- Bầu cử thời VNCH
- Hiến pháp Việt Nam Cộng Hòa 1956
- Hiến Pháp Việt Nam Cộng Hòa 1967
- Những Người Trở Về Với Đại Gia Đình Dân Tộc. Tác giả Đỗ Hữu Long
- Hồ Ngọc Nhuận: Một mình chống hai chế độ.Hồ Ngọc Nhuận: Một mình chống hai chế độ. Mặc Lâm, biên tập viên RFA
- Một bài học: BS Dương Quỳnh Hoa. Tác giả Tiến sĩ Mai Thanh Truyết
- Nhìn lại nền Giáo dục VNCH : Sự tiếc nuối vô bờ bến. Tác giả Huỳnh Minh Tú
- Tại sao Quốc Ca VNCH lại là một bài hát của một Đảng viên CS ? Tác giả Bạch Diện Thư Sinh
- “Xin đừng chôn tôi gần cộng sản!” . Tác giả David DeVoss (Weekly Standard 9/10/2006) Volume 012, Issue 04 — Trà Mi lược dịch
- Đại tá Nguyễn Thành Trung: Vợ con tôi 'sẽ không bị đối xử một cách tàn nhẫn'
- Hồi ức 30/4 của người Việt tại Âu Châu. Tường An, thông tín viên RFA, Paris
2015-03-17
- Những Vị Tướng VNCH đã Tự Sát 30/04/1975
- Hận Thù Nam Bắc. Tác giả Trọng Đạt
- Bộ trưởng Trần Hồng Hà: Formosa phải xem môi trường Việt Nam như Đài Loan
- Formosa: Cú lừa vĩ đại của Ba Đình và thủ đoạn thâm độc của Bắc Kinh
- Gạo hỗ trợ ngư dân mốc xanh, gà chó cũng không thèm ăn
- Các hóa chất trong nước thải của Formosa độc hại ra sao?
- 50 năm mới khôi phục hoàn toàn hệ sinh thái biển miền Trung
No comments:
Post a Comment