”..hãy đưa tất cả những việc thờ phụng, những lư hương, những nhang khói ra khỏi những tượng đài Hồ Chí Minh đang nhan nhản khắp đất nước này như Cần Thơ, Hòa Bình… Bởi đó không hề là đền, chùa, càng không phải là nơi thờ phụng...”
Trong lịch sử dựng nước và giữ nước của cha ông ta, những bậc tiền nhân đã có công lớn được tôn vinh bằng nhiều hình thức. Trước hết là những trang sử vàng chói lọi ghi lại những chiến công hiển hách chống giặc ngoại xâm với những tài năng, đức độ như những tấm gương cho muôn đời sau học tập tinh thần yêu nước thương nòi.
Nhiều tượng đài của những bậc tiền nhân có công lớn như Trần Hưng Đạo, Lê Lợi, Quang Trung… được dựng để ghi nhớ công ơn của họ đã cống hiến cho đất nước có được giang sơn bền vững đến ngày hôm nay.
Những dịp tưởng nhớ đến tiền nhân, những điểm mốc lịch sử, người dân lại đến nơi có các tượng đài của họ để ôn lại những chiến công, kính nhớ đến công lao của họ và là những dịp để cho hậu thế lấy làm gương học tập.
Thời Cộng sản, những người cộng sản theo học thuyết Mác – Lenin vô thần, đứng đầu là Hồ Chí Minh luôn hô hào “nâng cao đạo đức cách mạng, quét sạch chủ nghĩa cá nhân”, xóa bỏ mọi tư hữu để xây dựng một chế độ “công hữu”.
Ở đó, họ rêu rao rằng mọi người bình đẳng trước pháp luật, mọi công dân bình quyền như nhau, không có chế độ “quan cách mạng” mà chỉ là những “đầy tớ trung thành, tận tụy của nhân dân”.
Cũng ở đó, đã có một thời họ hò hét rằng những công lao, những chiến công đều là tập thể, trí tuệ tập thể… do vậy từ mọi sinh hoạt như ăn, ở, cưới vợ, làm nhà… thậm chí cả ngắm trăng tập thể.
Chính vì vậy, việc tôn sùng cá nhân là việc mà Chủ nghĩa Cộng sản luôn đặt ra hàng đầu cần phải tiêu diệt. Hệ thống tuyên giáo luôn kêu gào “học tập và làm theo đạo đức Hồ Chí Minh” rằng phải “Quét sạch chủ nghĩa cá nhân” trên toàn đất nước.
Vì thế, để ca ngợi Hồ Chí Minh (một hình thức tôn sùng cá nhân của cộng sản) Tố Hữu đã viết rằng:
“Mong manh áo vải hồn muôn trượng
Hơn tượng đồng phơi những lối mòn”.
Hơn tượng đồng phơi những lối mòn”.
Thế nhưng, chính người cộng sản, và cũng đứng đầu là Hồ Chí Minh lại chiếm số lượng đất đai làm lăng tẩm, lưu niệm, quãng trường, tượng đài khổng lồ nhất.
Không những là “tượng đồng” mà ngày nay, tượng đá, tượng xi măng của Hồ Chí Minh cũng đầy bên những vệ đường khắp cả nước.
Riêng lăng HCM ở Ba Đình, Hà Nội với một loạt công trình, nhà cửa, bảo tàng… hàng năm ngốn hàng ngàn tỷ đồng tiền thuế máu xương của nhân dân, chưa kể khắp nơi trên đất nước và thậm chí nhiều nơi trên thế giới tượng đài hàng ngàn tỷ đã và đang liên tục được xây dựng.
Và người dân không chỉ nuôi sống Hồ Chí Minh – đã có công rước chủ nghĩa Cộng sản vào giày xéo quê hương, đọa đày dân tộc này và làm tiêu vong lãnh thổ của Tổ Quốc – mà ngày nay, người dân lại cứ còng lưng một nắng hai sương, đi làm nô lệ, làm đĩ khắp năm châu bốn biển để dành tiền về nuôi dưỡng đống lăng tẩm, tượng đài của không chỉ là “quan cách mạng” mà là vua, là thần thánh của cộng sản.
Điều này đã là minh chứng rõ ràng, không thể chối cãi một câu nói đã trở thành chân lý của Cố Tổng thống Việt Nam Cộng Hòa Nguyễn Văn Thiệu: “Hãy xem việc Cộng sản làm, đừng nghe lời cộng sản nói”.
Duy chỉ có một điều khác, dù hệ thống tuyên truyền đã biến Hồ Chí Minh thành thần, thánh… nhưng mỗi khi nhớ đến công lao tiền nhân dựng nước và giữ nước, những người dân Việt Nam lại đến các tượng đài đơn giản của Trần Hưng Đạo, Lý Thái Tổ, Quang Trung… mà không hề bén mảng đến tượng đài Hồ Chí Minh.
Bởi những tượng đài lớn nhất, vẫn là những tượng đài trong lòng mỗi người dân Việt.
Phản trắc, hỗn láo, vô ơn
Hàng năm, những ngày kỷ niệm, tưởng nhớ đến những người đã ngã xuống cho quê hương, đất nước, người dân Việt thường đến thắp hương tưởng nhớ tại Tượng đài Trần Hưng Đạo ở Sài Gòn, tượng đài Lý Thái Tổ, Quang Trung ở Hà Nội.
Và hầu hết, những cuộc chiến oanh liệt nhất, rạng rỡ nhất trong lịch sử nước nhà, lại là những cuộc chiến từ ngàn đời nay chống lại sự bành trướng và xâm lăng của Trung hoa Đại Hán.
Kể từ khi đảng Cộng sản biến bọn bành trướng Phương Bắc, là kẻ thù của dân tộc thành bạn vàng của đảng, việc công dân Việt Nam tưởng nhớ đến công ơn những người đã dựng nước lại trở thành việc làm ngược ý đảng và bị ngăn chặn, đàn áp trắng trợn và khốc liệt.
Máu nhiều người đã đổ, thân xác nhiều người bị tù đày, nhiều gia đình đã phải ly tán… cũng chỉ vì tỏ lòng biết ơn những tiền nhân đã có công dựng nước và giữ nước.
Ngày 17/2/2019, kỷ niệm 40 năm trận chiến chống quân xâm lược Trung Quốc tại biên giới phía Bắc đất nước, nhiều nhân sỹ, trí thức đã cùng nhau đến để thắp hương tưởng niệm trước Tượng đài Lý Thái Tổ ở Hà Nội và tượng đài Trần Hưng Đạo ở Sài Gòn.
Cuộc chiến biên giới phía Bắc bạo tàn do bạn vàng của đảng CSVN tiến hành. Cho đến nay, vong linh những đồng bào, chiến sĩ đã bỏ mình vì Tổ quốc trên biên giới với con số hàng vạn người vẫn còn ngậm ngùi đau đớn không yên trong sự ghẻ lạnh, lãng quên và những hành động phản trắc, vô ơn của nhà cầm quyền CSVN đối với họ.
Bởi vì, oái oăm thay, chính những người ngã xuống kia, họ đã phải ra trận trong một cuộc chiến xâm lược do chính bạn vàng cộng sản anh em tiến hành để “dạy cho đàn em cộng sản Việt Nam một bài học”. Nghĩa là họ đã phải ra đi vùi thây nơi biên giới chính vì những đường lối hành động của đảng cộng sản. Và họ đã ngã xuống để giữ cho cái ngai vàng Cộng sản được tồn tại và bền vững đến hôm nay.
Thế nhưng, đảng cộng sản đã làm gì để trả ơn họ?
Hàng năm, đã nhiều trò bẩn thỉu được nhà cầm quyền hèn hạ thi thố với người dân Việt Nam như cắt đá, nhảy nhót ưỡn ẹo, hở hang trước tượng đài Lý Thái Tổ hoặc cầm cờ búa liềm của Đảng CS ra ngăn cản người dân, nhằm cản phá những cuộc tưởng niệm.
Những hành động bẩn thỉu, đê hèn đó đã vạch rõ thái độ của nhà cầm quyền CSVN đối với lãnh thổ, tiền đồ của Tổ Quốc và sự tồn vong của dân tộc ra sao.
Nhưng năm nay, ngoài việc ngăn chặn bằng công an giả danh côn đồ, việc bắt bớ đã được tiến hành trắng trợn với những người còn nhớ đến công ơn những người đã ngã xuống vì Tổ Quốc.
Chưa hết, tại Sài Gòn, nhà cầm quyền CSVN còn làm một việc hết sức hỗn xược và vô ơn, làm nhục tiền nhân bằng cách dùng xe rác chặn trước mặt tượng Trần Hưng Đạo.
Khốn nạn hơn nữa, nhà cầm quyền CSVN đã cho cướp luôn lư hương đặt trước tượng đài này.
Hành động này ngay lập tức đã bị lên án kịch liệt.
Người dân phản ứng dữ dội với hành động hỗn xược và vô ơn này của nhà cầm quyền CSVN, xúc phạm nặng nề đến tâm linh, tinh thần yêu nước của người dân, phỉ nhổ vào truyền thống mấy ngàn năm dựng nước và giữ nước của cha ông ta để lại.
Và sự bịp bợm trơ tráo.
Trước những phản ứng dữ dội của người dân về hành động này, trả lời báo chí sáng 18-2, Bí thư Quận ủy quận 1 Trần Kim Yến nói “việc thờ phụng nên được đặt ở đình, đền, chùa sẽ đúng hơn. Đó là việc hết sức bình thường, mình đưa việc thờ phụng về đúng vị trí”.
Cần phải khẳng định ngay, việc đặt lư hương, nơi để người dân thắp hương kính nhớ tiền nhân đã là một nét đẹp, một nghi thức có tự ngàn đời nay của người dân Việt Nam vốn có tinh thần “uống nước nhớ nguồn”.
Việc đưa lư hương đi khỏi tượng đài Trần Hưng Đạo là là hành động nhục mạ, vô ơn với tiền nhân, với ông cha đã tốn bao núi xương, sông máu để xây đắp và giữ gìn bờ cõi cho đến nay.
Việc đưa lư hương đi khỏi nơi người dân sẽ tập trung vào đúng ngày 17/2/2019 là một hành động hỗn láo với người dân, bởi chính họ mới là người chủ đất nước này.
Việc đưa lư hương, là một hành động bất chính, hèn hạ và thể hiện sự lúng túng bởi chính những thái độ bán nước, không dám làm mất lòng bọn bành trướng Bắc Kinh của chính quyền CSVN.
Việc đưa lư hương đi khỏi đó, đã thể hiện bản chất nô lệ, đầu hàng của một chính quyền bán nước.
Điều đó không thể chối cãi.
Miệng con đĩ, trí học trò
Thế nhưng, như cha ông ta thường nói: “Đường đi hay tối, nói dối hay cùng” chính câu nói của Bí thư Quận ủy Quận 1 Trần Kim Yến đã đặt ra cho người dân một yêu cầu rất rõ ràng: “Hãy đưa tất cả việc thờ phụng về đình, đền, chùa”
Nếu điều này được khẳng định là đúng?
Vậy thì hãy đưa tất cả những việc thờ phụng, những lư hương, những nhang khói ra khỏi những tượng đài Hồ Chí Minh đang nhan nhản khắp đất nước này như Cần Thơ, Hòa Bình… Bởi đó không hề là đền, chùa, càng không phải là nơi thờ phụng.
Hãy đưa tượng Hồ Chí Minh ra khỏi đền, chùa, miếu mạo… bởi Hồ Chí Minh là người Cộng sản, theo chủ nghĩa Mác – Lenin vô thần, không theo tín ngưỡng thờ cúng tổ tiên, không tin có thần thánh hay Chúa, Phật… Bởi ngay cả khi chết, Hồ Chí Minh cũng chỉ “đi gặp cụ Các Mác, cụ Lenin” mà không hề thăm viếng cha mẹ, ông bà họ hàng thân thích hoặc ít nhất là các tiền nhân dựng nước và giữ nước xưa nay.
Vì vậy, việc đưa Hồ Chí Minh vào đền, chùa là sự xúc phạm các tôn giáo, đồng thời là việc xúc phạm nặng nề và khinh bỉ chính Hồ Chí Minh.
Ngay cả việc xây dựng hàng loạt các lăng tẩm, tượng đài, quảng trường Hồ Chí Minh khắp đất nước, cũng là sự phỉ nhổ vào lời kêu gọi “Quét sạch Chủ nghĩa cá nhân” mà Hồ Chí Minh đã từng kêu gọi, thậm chí viết thành sách để lại.
Và nếu việc đó được thực hiện như lời Bí thư Quận ủy Quận 1 Trần Kim Yến đã khẳng định, thì đất nước này thoát được cái đại họa tượng đài, lăng tẩm.
Và người dân Việt hàng năm đỡ hàng ngàn tỷ đồng cho những việc vô nghĩa của nhà cầm quyền dành cho các lăng tẩm, tượng đài…
Và chính Hồ Chí Minh thoát được miệng lưỡi người đời cứ nhắc lên đặt xuống khi biết những đồng tiền mồ hôi nước mắt của mình bị sử dụng hết sức vô ích. Đồng thời thoát được sự sỉ nhục cho tư tưởng vô thần của mình, bởi bớt đi những cái cớ nuôi đám sâu mọt tham nhũng dựa vào Hồ Chí Minh như một tấm bình phong để sống bẩn thỉu trên máu xương người dân Việt.
Nếu không thực hiện được điều đó, mà chỉ nhằm che đậy hành động hỗn xược ngày 17/2 vừa qua, Trần Kim Yến đã phải lấp liếm như trên, thì đúng như tiền nhân đã nói, Trần Kim Yến đã biết chỉ lo “giữ đằng trôn, để đằng l(.) cho quạ mổ”.
Quả là như cha ông đã dặn “miệng con đĩ” thì làm sao thắng được “trí học trò” là vậy.
Ngày 18/2/2019
J.B Nguyễn Hữu Vinh
J.B Nguyễn Hữu Vinh
No comments:
Post a Comment