Cách
đây mấy năm, một người quen đã có thâm niên liên hệ với ông Hồ Ngọc
Nhuận thời VNCH, về VN ghé thăm và gặp ông ở Thủ Đức, kể với tôi là
trong chỗ tâm tình ông Hồ Ngọc Nhuận đã hoàn toàn lột xác! Chẳng những
không còn cảm tình với chế độ đương thời mà tỏ ra chống đối rất quyết
liệt. Khi người bạn hỏi: “Thế tại sao thầy không mạnh mẽ lên tiếng trước
công luận?” Ông Hồ Ngọc Nhuận không trả lời thẳng câu hỏi mà đưa bàn
tay các ngón được khép lại, như hình lưỡi dao, xẹt ngang qua cổ!
Ý là nếu lên tiếng sẽ bị trừng trị!
Ý là nếu lên tiếng sẽ bị trừng trị!
Hành động
đó cho thấy vào thời điểm đó ông còn sợ! Phải nói là rất sợ mới đúng!
Nhưng hôm 19/8/2013, trả lời phỏng vấn của Mặc Lâm đài RFA, chương trình
buổi sáng, sau khi bài viết Phá Xiềng của ông đã phổ biến công khai
trước công luận, cho thấy một loại ngôn ngữ khác! Loại ngôn ngữ bộc
trực, nói huỵch toẹt đúng kiểu bình dân Nam bộ, mà nếu không trực tiếp
nghe thì có thể nghĩ chắc là ông chỉ dám nói trong cơn say xỉn! Vì khi
say người ta mới dám nói những gì thầm kín và khó tránh khỏi bị nhịu
lưỡi!
Nhưng không, ông Hồ Ngọc Nhuận nói rất dứt khoát, rõ ràng và mạch lạc! Tính dứt khoát rõ ràng và mạch lạc đó còn hơn hẳn thời ông là dân biểu đối lập VNCH! [1]
Qua hành động công khai của hai ông Lê Hiếu Đằng và Hồ Ngọc Nhuận cho thấy tình hình chính trị VN đã đến một bước ngoặt!
Xã hội VN đã và đang bắt đầu tự vượt qua giới hạn của sợ hãi!
Mới đây, hôm 01/8/2013, 5 bloggers trẻ, đại diện cho cả trăm bloggers khác, lặn lội qua Thái Lan tìm đến Cao ủy Liên Hiệp Quốc để nộp bản Tuyên Bố 258, phản đối điều luật 258 của chế độ CSVN, một điều luật cướp quyền Tự do báo chí! Sau đó 5 bloggers khác trực tiếp đến Tòa Đại sứ Thụy Điển ngay tại Hà Nội trao bản Tuyên Bố nầy và qua đó thông báo cho các nước Âu châu!
Các bloggers trẻ phản kháng chế độ đã tiến một bước thật thông minh trong quốc tế vận và dùng dư luận quốc tế để hy vọng chế độ CSVN phải chùn tay trấn áp!
Điển hình hơn là các câu nói của Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha khi tự bào chữa trong phiên xử về bản án Phúc Thẩm tại Tòa Long An, ngày 16 tháng Tám năm 2013!
Trước khi ra tòa, các em đã chuẩn bị thái độ và tinh thần như một chiến sĩ tí hon David trước khi lâm trận với gã khổng lồ Goliath [2] vì biết sự nhỏ bé của chính mình trước đám công tố chuyên nghề áp đảo tinh thần, quan tòa dày dạn kinh nghiệm sử dụng luật rừng và lực lượng công an chật phòng xử. Hai em cũng “run” (nguyên văn lời Phương Uyên) và trong phỏng vấn đã không ngần ngại gọi họ “như những con mãnh hổ”! [2]
Hai em đã học được kinh nghiệm rất nhanh trong phiên tòa sơ thẩm nên từ chối luật sư riêng, vì biết chắc vai trò của luật sư với tòa án chế độ gần như vô nghĩa, do đó quyết định tự đứng trước vành móng ngựa, mạnh mẽ biện hộ!
Và hai em đã thắng!
Trước hết là thắng được sự sợ hãi cá nhân mà sự sợ hãi đó đang bao trùm lên toàn xã hội VN từ hơn nửa thế kỷ qua. Sau là thắng trong lập luận.
Chiến thắng giống như David đã thắng gã Goliath khổng lồ trong Kinh thánh thời cựu ước!
Dĩ nhiên không ai nghĩ là Tòa Phúc thẩm Long An vì đuối lý trước lập luận của hai em nên phải thay đổi bản án sơ thẩm!
Cho dù kết quả bản án cũng chỉ là loại án bỏ túi vì đã được ai đó, có thể là từ cấp cao nhất của đảng CSVN quyết định, nhưng rõ ràng trong phiên xử hai em đã dũng cảm nói lên sự thật, một sự thật mà từ trước đến nay trong các phiên tòa chính trị các nạn nhân chưa ai dám trực tiếp nói ra được!
Hai em Phương Uyên - Nguyên Kha đã tự mình đốt lên được ngọn lửa xóa tan bóng tối sợ hãi đang bao trùm không khí chính trị tại xã hội VN hiện tại! Câu nói ngắn gọn của Phương Uyên đang đi vào lịch sử:
“Tôi không cần giảm án. Tôi chỉ cần tòa xử đúng người đúng tội. Tôi cho rằng chống ĐCS không phải chống phá đất nước, dân tộc. Các ông đừng đánh đồng!”
Đánh đồng đảng CSVN là Tổ quốc VN!
Trong khi đó có cả trăm người từ nhiều nơi trên cả nước, đủ thành phần và thế hệ, đến tham dự phiên tòa để ủng hộ tinh thần cho hai em, bị công an chận lại bên ngoài. Có người bị bắt đưa lên xe thì nhiều người đã nằm xuống cản trước đầu xe! Rồi từ ủng hộ tinh thần biến thành biểu tình phản kháng trên đường phố!
Lần đầu tiên người Long An chứng kiến hình ảnh một nhóm người xa lạ “dám công khai chống lại công an”!
Hai ngọn nến làm tỏa sáng phòng xử bên trong và nhiều ngọn nến di động trên đường phố Long An sẽ là ấn tượng “đừng sợ hãi công an”, đồng nghĩa với không sợ hãi chế độ, mà phải tranh đấu để đòi được Quyền Sống, được Quyền Tự Do Làm Người!
Trong lúc xã hội đang mỗi ngày một bớt đi sự sợ hãi thì chế độ lại càng tự cô lập mình hơn! Càng ngày họ càng cố gắng đẻ thêm ra “luật pháp” để bảo vệ họ! Thứ “luật pháp” như Nghị định 72 áp dụng từ ngày 01 tháng Chín, là cấm các trang Facebook, Twitter, Youtube phổ biến tin tức tổng hợp! Họ lý luận rằng những trang điện tử nầy thuộc về cá nhân, nên chỉ được quyền nói về cá nhân, không được quyền loan tin tổng hợp! (Tin tổng hợp là tin tức thu nhặt từ khắp nơi, từ nhiều nguồn khác nhau, đặc biệt về tình hình chính trị, giống như là nhật báo… và dĩ nhiên không phải là nhật báo “lề phải” của nhà nước!) Họ nại lý cớ loan tin tổng hợp như thế sẽ vi phạm về luật bản quyền!
Cứ như là chế độ CSVN từ xưa nay rất gương mẫu trong việc thực thi Hiến pháp (của chính họ đẻ ra) và luật quốc tế!
Với điều luật 72 thì chính đảng CSVN lo sợ tình trạng chế độ của họ thường xuyên dùng bạo lực trấn áp sự phản kháng của người dân ở khắp mọi nơi sẽ bị loan tải, bị đưa ra công luận trong nước và thế giới, gây thêm phẫn uất của người dân!
Họ sợ sự bùng vỡ phẫn nộ của toàn dân VN!
Họ muốn ếm nhẹm việc chế độ dùng bạo lực để tận diệt từ trong trứng nước sức đề kháng của từng người, từng nhóm, từng nơi, kiểu bẻ đũa từng chiếc để khống chế toàn xã hội!
Chủ trương chia để trị đang được đảng CSVN áp dụng triệt để!
Mới đây, hôm 19/8/2013, ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư đảng, đến Bộ Công an ban huấn lệnh: “Công an VN phải tuyệt đối trung thành với Đảng”[3]
Và trước đó báo chí nhà nước cũng ra sức bảo vệ lập luận “Quân đội phải trung với Đảng”!
Những diễn biến dồn dập như vậy chứng tỏ nội bộ đảng CSVN đang bị chia rẽ và chao đảo trầm trọng nên họ mới công khai việc chế độ đang bám víu vào sức mạnh của quân đội và công an!
Họ công khai vừa để thức tỉnh những đảng viên đang chao đảo, vừa bắn tiếng đe dọa phong trào người dân phản kháng chế độ CSVN đang phát triển nhanh!
Thử nhìn vào cung cách ban chức tước, bổng lộc cho công an, như việc phong cấp Tướng cho viên Giám đốc công an Hải Phòng Đỗ Hữu Ca thì rõ! Tưởng cũng nên nhắc lại là “công trạng” của ông Đỗ Hữu Ca là chỉ huy lực lượng hiệp đồng tác chiến giữa quân đội, công an và dân phòng tấn công và cào bằng gia sản của anh em nông dân Đoàn Văn Vươn tại đầm Cống Rộc, sau đó ông Đỗ Hữu Ca họp báo tuyên bố: “Cuộc tấn công tốt đẹp có thể viết thành sách” và đưa anh em nông dân Đoàn Văn Vươn, nạn nhân của quan tham chế độ, điển hình là cướp đầm Cống Rộc tại Tiên Lãng, vào tù ngục!
Việc bám chặt vào lực lượng quân đội và công an để chế độ CSVN được tồn tại cũng giống như một con bệnh đang thập tử nhất sinh phải cần đến liều thuốc cực mạnh là “morphine” để kéo dài sự sống!
Khi một bệnh nhân mà phải cần đến morphine thì sự sống còn được bao lâu mọi người đều đã biết!
Không ai không sợ hãi bị gông cùm trong tù ngục nhưng nỗi sợ hãi, tự nó, cũng chính là cái gông cùm vô hình hiện hữu trong từng cá nhân mà đôi khi không có thật!
Và, tuổi trẻ yêu nước VN, đang thoát ra khỏi cái gông cùm vô hình đó bằng chứng là họ đang thắp lên nhiều ngọn nến nhỏ ở khắp mọi miền đất nước, từ Bắc chí Nam, từ làng quê ra thành phố trong khi cuộc cách mạng Hoa Lài ở Bắc Phi, chỉ cần một ngọn lửa của sinh viên tốt nghiệp đại học Mohamed Buoazizi ở Tunisia, vì không tìm được việc làm, anh đã phải bán rau và trái cây để kiếm sống từng ngày, nhưng bị cảnh sát tịch thu vì anh không có giấy phép và nhất là không có tiền để hối lộ nên anh đã tự thiêu!
Ngọn lửa tưởng chỉ là một vấn đề cá nhân nhưng phút chốc đã là biểu tượng sự phản kháng của toàn xã hội. Người Tunisia đã đứng lên!
Ngọn lửa đó xóa tan bóng tối của bao nhiêu năm dài chịu đựng và đã thiêu rụi các chế độ độc tài toàn trị Bắc Phi!
“Thà thắp một ngọn nến nhỏ còn hơn ngồi nguyền rủa bóng tối” câu nói của Thống chế Ferdinand Foch!
Hôm nay, tuổi trẻ VN đang thắp lên hàng trăm ngọn nến trên khắp vùng miền của đất nước!
Ánh sáng đến đâu, bóng tối ở đó sẽ bị xua tan!
Hồ Phú Bông
danlambaovn.blogspot.com
_____________________________________________________
[1] http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/new-ini-part-sdp-solut-08182013054424.html
http://www.x-cafevn.org/node/5161
[2] http://www.youtube.com/watch?v=J1-7WKGia_Y&list=TLV5sm0HJW3Hc
[3]http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2013/08/130820_party_leader_public_security.shtml
Nhưng không, ông Hồ Ngọc Nhuận nói rất dứt khoát, rõ ràng và mạch lạc! Tính dứt khoát rõ ràng và mạch lạc đó còn hơn hẳn thời ông là dân biểu đối lập VNCH! [1]
Qua hành động công khai của hai ông Lê Hiếu Đằng và Hồ Ngọc Nhuận cho thấy tình hình chính trị VN đã đến một bước ngoặt!
Xã hội VN đã và đang bắt đầu tự vượt qua giới hạn của sợ hãi!
Mới đây, hôm 01/8/2013, 5 bloggers trẻ, đại diện cho cả trăm bloggers khác, lặn lội qua Thái Lan tìm đến Cao ủy Liên Hiệp Quốc để nộp bản Tuyên Bố 258, phản đối điều luật 258 của chế độ CSVN, một điều luật cướp quyền Tự do báo chí! Sau đó 5 bloggers khác trực tiếp đến Tòa Đại sứ Thụy Điển ngay tại Hà Nội trao bản Tuyên Bố nầy và qua đó thông báo cho các nước Âu châu!
Các bloggers trẻ phản kháng chế độ đã tiến một bước thật thông minh trong quốc tế vận và dùng dư luận quốc tế để hy vọng chế độ CSVN phải chùn tay trấn áp!
Điển hình hơn là các câu nói của Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha khi tự bào chữa trong phiên xử về bản án Phúc Thẩm tại Tòa Long An, ngày 16 tháng Tám năm 2013!
Trước khi ra tòa, các em đã chuẩn bị thái độ và tinh thần như một chiến sĩ tí hon David trước khi lâm trận với gã khổng lồ Goliath [2] vì biết sự nhỏ bé của chính mình trước đám công tố chuyên nghề áp đảo tinh thần, quan tòa dày dạn kinh nghiệm sử dụng luật rừng và lực lượng công an chật phòng xử. Hai em cũng “run” (nguyên văn lời Phương Uyên) và trong phỏng vấn đã không ngần ngại gọi họ “như những con mãnh hổ”! [2]
Hai em đã học được kinh nghiệm rất nhanh trong phiên tòa sơ thẩm nên từ chối luật sư riêng, vì biết chắc vai trò của luật sư với tòa án chế độ gần như vô nghĩa, do đó quyết định tự đứng trước vành móng ngựa, mạnh mẽ biện hộ!
Và hai em đã thắng!
Trước hết là thắng được sự sợ hãi cá nhân mà sự sợ hãi đó đang bao trùm lên toàn xã hội VN từ hơn nửa thế kỷ qua. Sau là thắng trong lập luận.
Chiến thắng giống như David đã thắng gã Goliath khổng lồ trong Kinh thánh thời cựu ước!
Dĩ nhiên không ai nghĩ là Tòa Phúc thẩm Long An vì đuối lý trước lập luận của hai em nên phải thay đổi bản án sơ thẩm!
Cho dù kết quả bản án cũng chỉ là loại án bỏ túi vì đã được ai đó, có thể là từ cấp cao nhất của đảng CSVN quyết định, nhưng rõ ràng trong phiên xử hai em đã dũng cảm nói lên sự thật, một sự thật mà từ trước đến nay trong các phiên tòa chính trị các nạn nhân chưa ai dám trực tiếp nói ra được!
Hai em Phương Uyên - Nguyên Kha đã tự mình đốt lên được ngọn lửa xóa tan bóng tối sợ hãi đang bao trùm không khí chính trị tại xã hội VN hiện tại! Câu nói ngắn gọn của Phương Uyên đang đi vào lịch sử:
“Tôi không cần giảm án. Tôi chỉ cần tòa xử đúng người đúng tội. Tôi cho rằng chống ĐCS không phải chống phá đất nước, dân tộc. Các ông đừng đánh đồng!”
Đánh đồng đảng CSVN là Tổ quốc VN!
Trong khi đó có cả trăm người từ nhiều nơi trên cả nước, đủ thành phần và thế hệ, đến tham dự phiên tòa để ủng hộ tinh thần cho hai em, bị công an chận lại bên ngoài. Có người bị bắt đưa lên xe thì nhiều người đã nằm xuống cản trước đầu xe! Rồi từ ủng hộ tinh thần biến thành biểu tình phản kháng trên đường phố!
Lần đầu tiên người Long An chứng kiến hình ảnh một nhóm người xa lạ “dám công khai chống lại công an”!
Hai ngọn nến làm tỏa sáng phòng xử bên trong và nhiều ngọn nến di động trên đường phố Long An sẽ là ấn tượng “đừng sợ hãi công an”, đồng nghĩa với không sợ hãi chế độ, mà phải tranh đấu để đòi được Quyền Sống, được Quyền Tự Do Làm Người!
Trong lúc xã hội đang mỗi ngày một bớt đi sự sợ hãi thì chế độ lại càng tự cô lập mình hơn! Càng ngày họ càng cố gắng đẻ thêm ra “luật pháp” để bảo vệ họ! Thứ “luật pháp” như Nghị định 72 áp dụng từ ngày 01 tháng Chín, là cấm các trang Facebook, Twitter, Youtube phổ biến tin tức tổng hợp! Họ lý luận rằng những trang điện tử nầy thuộc về cá nhân, nên chỉ được quyền nói về cá nhân, không được quyền loan tin tổng hợp! (Tin tổng hợp là tin tức thu nhặt từ khắp nơi, từ nhiều nguồn khác nhau, đặc biệt về tình hình chính trị, giống như là nhật báo… và dĩ nhiên không phải là nhật báo “lề phải” của nhà nước!) Họ nại lý cớ loan tin tổng hợp như thế sẽ vi phạm về luật bản quyền!
Cứ như là chế độ CSVN từ xưa nay rất gương mẫu trong việc thực thi Hiến pháp (của chính họ đẻ ra) và luật quốc tế!
Với điều luật 72 thì chính đảng CSVN lo sợ tình trạng chế độ của họ thường xuyên dùng bạo lực trấn áp sự phản kháng của người dân ở khắp mọi nơi sẽ bị loan tải, bị đưa ra công luận trong nước và thế giới, gây thêm phẫn uất của người dân!
Họ sợ sự bùng vỡ phẫn nộ của toàn dân VN!
Họ muốn ếm nhẹm việc chế độ dùng bạo lực để tận diệt từ trong trứng nước sức đề kháng của từng người, từng nhóm, từng nơi, kiểu bẻ đũa từng chiếc để khống chế toàn xã hội!
Chủ trương chia để trị đang được đảng CSVN áp dụng triệt để!
Mới đây, hôm 19/8/2013, ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư đảng, đến Bộ Công an ban huấn lệnh: “Công an VN phải tuyệt đối trung thành với Đảng”[3]
Và trước đó báo chí nhà nước cũng ra sức bảo vệ lập luận “Quân đội phải trung với Đảng”!
Những diễn biến dồn dập như vậy chứng tỏ nội bộ đảng CSVN đang bị chia rẽ và chao đảo trầm trọng nên họ mới công khai việc chế độ đang bám víu vào sức mạnh của quân đội và công an!
Họ công khai vừa để thức tỉnh những đảng viên đang chao đảo, vừa bắn tiếng đe dọa phong trào người dân phản kháng chế độ CSVN đang phát triển nhanh!
Thử nhìn vào cung cách ban chức tước, bổng lộc cho công an, như việc phong cấp Tướng cho viên Giám đốc công an Hải Phòng Đỗ Hữu Ca thì rõ! Tưởng cũng nên nhắc lại là “công trạng” của ông Đỗ Hữu Ca là chỉ huy lực lượng hiệp đồng tác chiến giữa quân đội, công an và dân phòng tấn công và cào bằng gia sản của anh em nông dân Đoàn Văn Vươn tại đầm Cống Rộc, sau đó ông Đỗ Hữu Ca họp báo tuyên bố: “Cuộc tấn công tốt đẹp có thể viết thành sách” và đưa anh em nông dân Đoàn Văn Vươn, nạn nhân của quan tham chế độ, điển hình là cướp đầm Cống Rộc tại Tiên Lãng, vào tù ngục!
Việc bám chặt vào lực lượng quân đội và công an để chế độ CSVN được tồn tại cũng giống như một con bệnh đang thập tử nhất sinh phải cần đến liều thuốc cực mạnh là “morphine” để kéo dài sự sống!
Khi một bệnh nhân mà phải cần đến morphine thì sự sống còn được bao lâu mọi người đều đã biết!
Không ai không sợ hãi bị gông cùm trong tù ngục nhưng nỗi sợ hãi, tự nó, cũng chính là cái gông cùm vô hình hiện hữu trong từng cá nhân mà đôi khi không có thật!
Và, tuổi trẻ yêu nước VN, đang thoát ra khỏi cái gông cùm vô hình đó bằng chứng là họ đang thắp lên nhiều ngọn nến nhỏ ở khắp mọi miền đất nước, từ Bắc chí Nam, từ làng quê ra thành phố trong khi cuộc cách mạng Hoa Lài ở Bắc Phi, chỉ cần một ngọn lửa của sinh viên tốt nghiệp đại học Mohamed Buoazizi ở Tunisia, vì không tìm được việc làm, anh đã phải bán rau và trái cây để kiếm sống từng ngày, nhưng bị cảnh sát tịch thu vì anh không có giấy phép và nhất là không có tiền để hối lộ nên anh đã tự thiêu!
Ngọn lửa tưởng chỉ là một vấn đề cá nhân nhưng phút chốc đã là biểu tượng sự phản kháng của toàn xã hội. Người Tunisia đã đứng lên!
Ngọn lửa đó xóa tan bóng tối của bao nhiêu năm dài chịu đựng và đã thiêu rụi các chế độ độc tài toàn trị Bắc Phi!
“Thà thắp một ngọn nến nhỏ còn hơn ngồi nguyền rủa bóng tối” câu nói của Thống chế Ferdinand Foch!
Hôm nay, tuổi trẻ VN đang thắp lên hàng trăm ngọn nến trên khắp vùng miền của đất nước!
Ánh sáng đến đâu, bóng tối ở đó sẽ bị xua tan!
Hồ Phú Bông
danlambaovn.blogspot.com
_____________________________________________________
[1] http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/new-ini-part-sdp-solut-08182013054424.html
http://www.x-cafevn.org/node/5161
[2] http://www.youtube.com/watch?v=J1-7WKGia_Y&list=TLV5sm0HJW3Hc
[3]http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2013/08/130820_party_leader_public_security.shtml
No comments:
Post a Comment