Saturday, September 22, 2018

TRẦN ĐẠI QUANG VÀ NGUYỄN BÁ THANH

Lao Ta(facebook)

Không hiểu sao tôi cứ thấy có nét hao hao giống nhau về số phận giữa hai nhân vật này.
42308294_10215230161244937_8593094979260252160_nHọ đều là những người thăng tiến nhanh, đạt đến đỉnh chóp của quyền lực. (Nếu như ông Bá Thanh trước khi về cát bụi, kịp vào Ủy viên BCT).
Cả hai ông đều có nhiều việc làm bí ẩn gắn với quyền lực, không ai được biết. Ông Thanh thì làm “vua Đà Nẵng” một thời gian dài, còn ông Quang, cả khi là Bộ trưởng Bộ Công an cho đến sau này là Chủ tịch nước, thì quyền hạn đều ở mức tột đỉnh.

Đất phát của ông Bá Thanh là Đà Nẵng.
Đất phát của ông Quang, xét cho cùng cũng là Đà Nẵng.
Cả hai ông đều chuẩn bị cho con những vị trí quyền lực quan trọng và béo bở.
Tất nhiên họ đều là những người rất giầu.
  Sau khi đã đến đỉnh quyền lực, cả hai ông đều ám ảnh gì đó về nghiệp chướng nên đều muốn được cậy nhờ cửa Phật, muốn được Phật che chở, phù hộ.
   Ông Nguyễn Bá Thanh rất chăm làm công đức xây chùa chiền. Nghe nói ông Bá Thanh là người đưa ra quyết định xây chùa Linh Ứng Bãi Bụt-Sơn Trà, thành phố Đà Nẵng, với tượng Quán Thế âm Bồ tát khổng lồ.
Ông Trần Đại Quang thì còn nổi tiếng hơn trong việc chăm chỉ làm công đức xây chùa, đền. Rất nhiều chùa, đền, cả xây mới và trùng tu, có dấu ấn của ông (nghe nói ông còn bị kiểm điểm vì chuyện công đức tràn lan này). Tại chùa Phật tích Trúc Lâm Bản Giốc, ông Quang có tới hai cây cung tiến (tất nhiên đều do cấp dưới của ông thực hiện), đều đặt trong những bồn hình vuông đồ sộ, ở những vị trí trang trọng nhất. Một của Bộ trưởng công an Trần Đại Quang, một của Chủ tịch nước Trần Đại Quang.
     Nhưng rốt cuộc, cả hai ông, khi lên đến đỉnh cao nhất của quyền lực (ông Bá Thanh chỉ còn cách một nấc) thì ngã bệnh, loại bệnh gần giống nhau, cực kì ác hiểm, đều bí mật đi chữa chạy tại những bệnh viện tốt nhất thế giới, tiền phải bỏ ra hàng đống, nhưng hầu như đều vô tác dụng.

    Dưới góc độ tâm linh, có vẻ như Thần, Phật đã quay lưng cả với hai ông, những người rõ ràng là vô cùng hảo tâm với Thần, Phật?
Hóa ra câu “Của người phúc ta” chỉ đúng với cõi người?
Cứ nghĩ về hai ông mà thấy kinh hãi cho kiếp làm quan và làm người ở xứ này?


BỈNH CHÚC VÔ MINH QUANG TỰ DIỆT
TRỌNG NGÂN BẠC PHÚC SẢN TẤT VONG!



42322605_1817793694995271_6742486999837442048_n



Bùi Phi Hùng(facebook)

Từ “trận đánh đẹp”, đưa anh em nhà Quý – Vươn vào tù cho tới tiếng súng Đặng Ngọc Viết, tiếng súng Yên Bái, thậm chí trước đó mình chả bao giờ quan tâm tới ai, thằng nào chết; cuốc tang hay không.
Kể cả thằng hoạn lợn, đốn củi hay cu chột “đồn điền”… Chúng chết, họa chăng chỉ có cớ uống thêm vài bơ bia mà thôi.

Xong, giá câu “sấm” trên kia (người bảo rằng của cụ Trạng Trình, người bảo không – và ý nghĩa của nó, sơ khai là khác, không gắn gì với nhà sản, lũ sản hiện giờ; song trớ trêu, về âm, về chữ thì sao mà ngẫu nhiên trùng lặp vậy!) là thật thì, dân VN sắp ăn mừng đến nơi.
Quang trước, rồi cứ thứ tự, đều đặn mà đi khi câu sấm đã được trời đất và lòng người kích hoạt.

Chỉ lạ 1 điều, sao con người, trước khi “tự diệt”, chỉ chừng hơn mươi ngày mà thần thái, sắc độ khác nhau đến thế. Liệu có Trương Ba – Hàng thịt gì ở đây không? Có “Tau khỏe, có chi mô” gì ở đây không…?
Mà thôi, anh Quang ơi, tự diệt hay ai diệt đéo biết; gọi nhau xuống âm phủ, trước Ngưu đầu Mã diện thiếu gì thời gian chởi nhau, thanh toán nhau – thằng “ngựa quý” nó cũng đang chờ anh đấy; thanh toán cho tận rễ, anh nhé…
Có điều, mới ngày nào anh còn hiên ngang, ngạo nghễ như Đổng Trác về triều bên mớ cờ quạt chữ hán nơi “Tịch điền” mà sao giờ này anh …chết!
Thằng, thằng “Lã Bố” nào nó đã chơi anh…!

Thôi, 1 phát hắt hơi tống tiễn… dặn anh, đừng để như kẻ bị giỗ oan kia cả mấy chục năm, nay anh sống đểu, chết cho xong, anh hãy về, báo cho bộ sậu anh biết anh chết ngày nào, anh nhá…

No comments:

Post a Comment